Mừng cưới em chồng 40 triệu vẫn bị chê là ki bo

Google News

Dù đang gặp khó khăn về tài chính nhưng vợ chồng tôi vẫn chi hơn 40 triệu cho đám cưới của em chồng. Vậy mà cậu ta vẫn mặt nặng mày nhẹ với tôi.

Gia đình chồng tôi có hai anh em trai, chồng tôi là anh cả, bên dưới còn có một cậu em tên là Tiến. Do là con út, bố chồng lại đi lao động nước ngoài khi Tiến còn nhỏ nên cậu rất được mẹ yêu thương, chiều chuộng. 

Giới thiệu sơ qua về em chồng tôi để mọi người biết. Sau khi tốt nghiệp một trường đại học xếp ở loại trung bình, nhưng vì có một chút ngoại ngữ nên Tiến luôn ảo tưởng vào năng lực của mình. Đi phỏng vấn xin việc mà mức lương dưới 10 triệu là cậu ấy lắc đầu không chịu làm.

Mức lương cao hơn 1 chút thì lại chê vất vả, không xứng đáng công sức bỏ ra. Chính vì thế mà dù đã ra trường 5-6 năm nhưng công việc của Tiến vẫn bấp bênh, không ổn định. Tiền lương hàng tháng làm được bao nhiêu, Tiến đều tiêu xài hết vì cậu vẫn "ăn nhờ ở đậu" nhà bố mẹ.

Quân - chồng tôi vẫn rất yêu quý và chiều em trai. Anh thường cho tiền em trai tiêu xài mỗi khi Tiến nhắn tin xin xỏ. Dù không thích như vậy nhưng để giữ cho gia đình êm ấm, tôi vẫn luôn để trong lòng mà không hề tỏ ra khó chịu với em chồng.

Tuy nhiên trong đám cưới của Tiến tuần trước, khi cậu ấy trách móc, chê bai vợ chồng tôi là ki bo vì mừng cưới cậu ấy quá ít, tôi đã không giữ được cái đầu lạnh mà "sạc" cho Tiến một trận khiến cậu bẽ mặt.

Cụ thể, để mừng cưới em trai, vợ chồng tôi đã bỏ vào phong bì cưới 40 triệu. Đây chắc chắn không phải là số tiền nhỏ, chưa kể suốt thời gian dịch Covid-19 vừa qua, hai vợ chồng tôi gần như không có nguồn thu nhập nào.

Công ty rồi nhà hàng phải đóng cửa nhưng hàng tháng tôi và chồng vẫn phải chi trả khoản tiền không nhỏ để trả tiền mặt bằng, hỗ trợ nhân viên… Bên cạnh đó, vợ chồng tôi vẫn còng lưng nuôi cả nhà (bao gồm cả bố mẹ chồng, em chồng). Đang lao đao vì tài chính nhưng chồng tôi vẫn không tiếc tiền cho em trai, thế mà cậu ta lại không hề biết điều.

Sau đám cưới, Tiến tỏ ra bực tức, hậm hực với gia đình chúng tôi. Hôm về lại mặt, cậu còn thản nhiên nói trong bữa cơm: “Nghe nói anh chị sắp mua nhà, tậu ô tô mới mà kẹt xỉ với em trai quá. Em thất vọng lắm đấy. Anh Quân là người em hi vọng nhất nhà mà lại khiến em thất vọng nhất. Các bác chả coi trọng thằng em này cái gì cả. Mừng cưới 40 triệu mà cũng mừng được…”. 

Nhìn mặt chồng, tôi biết anh không hài lòng với em trai nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh để bữa cơm cả nhà không mất vui. Tôi cũng đỡ lời giải thích cho vợ chồng Tiến hiểu về tình hình kinh tế hiện tại. Thế nhưng dường như Tiến chẳng để lời nói của tôi vào tai. 

Đến cuối bữa, chắc cũng do men rượu, cậu ta càng lè nhè nhiều hơn. Lúc này như giọt nước tràn ly, tôi không giữ được bình tĩnh mà đứng lên nói giữa mâm cơm có đông đủ mọi người:

Anh chị có từng đó mừng chú cũng là vì đầu năm dồn 500 triệu để chú xin việc đó. Bố mẹ cứ khẩn khoản vay cho chú. Vì là người thân trong nhà nên chị cũng phải nhượng bộ. Chú có biết cả năm nay anh chị đau đầu vì tiền thế nào không.

Công việc thì ngưng trệ, tiền lương nhân viên các thứ vẫn phải trả. Không có tiền đành phải chạy vạy khắp nơi để không phá sản. Nhưng vẫn phải dành ra 500 triệu cho chú có công việc tử tế. Chú nhiếc móc anh chị cả tuần nay, chẳng nhẽ chị lại nói toẹt ra nhưng cũng vì nể chú mới lấy vợ nên anh chị nhịn. Mà chú càng ngày càng quá đáng.

Ảnh minh hoạ

Sau khi tôi xả một tràng dài, Tiến lúc này mới vỡ lẽ. Mặt cậu ta hoang mang, có chút bất ngờ. Tiến ấp úng: “Ô em cứ nghĩ tiền đấy là của bố mẹ cơ. Biết là của anh chị thì em đã không cầm”. Lời nói vô ơn của Tiến khiến tôi càng bực. Tôi tiếp lời luôn: “Chú thừa biết bố mẹ già rồi làm gì có tiền? 500 triệu không vay ngân hàng thì cũng là đi vay mọi người cho chú. Nhân đây chị cũng nói vậy để chú chí thú làm ăn, chứ đừng đứng chỗ này trông chỗ nọ rồi bao nhiêu tiền chạy việc đều đổ sông đổ bể…”.

Đáng nhẽ tôi vẫn còn nói 1 lúc nữa, nhưng mẹ chồng ra ngăn lại. Tiến xấu hổ, không dám ho he nói tiếng nào nữa. Sau bữa ăn cậu ta xin phép đưa vợ về nhà mới. Từ hôm đó đến nay, tôi thấy thái độ của Tiến cũng đã khác hẳn! Mong rằng cậu ta ngộ ra và không khiến bố mẹ chồng tôi vất vả nữa.

Theo Bạn đọc Hồng Nhung/Infonet