Tôi và Hùng yêu nhau hơn 2 năm mới làm đám cưới. Hùng là con út trong một có 3 anh chị em. Anh 27 tuổi, thành đạt, hiền lành. Thời gian yêu nhau tôi thấy anh cũng chu đáo, hiền lành.
Tôi về nhà anh mấy lần, cảm thấy nhà anh rất cơ bản, truyền thống. Đặc biệt là mẹ anh, nếu không muốn nói là có chút "cổ hủ".
Đến nhà anh chơi, tôi lúc nào cũng phải cực kỳ ý tứ, ăn mặc kín đáo, nói năng để ý từng từ một. Lúc nào tôi cũng cảm thấy mẹ anh soi tôi từng li từng tí.
Rồi chúng tôi làm đám cưới. Lúc đầu đi mua đồ, tôi và anh chọn chăn đệm đều màu đỏ, nhưng đêm tân hôn, tôi ngạc nhiên vô cùng khi thấy có tấm ga màu trắng phủ bên trên. Tôi hỏi, chồng bảo mẹ anh phủ lên đấy, tôi nói không thích, toan kéo ra thì mẹ chồng mở cửa vào. Bà bảo để nguyên đấy, kiểm tra xem tôi còn con gái không, có xứng đáng là là dâu con của bà không. Tôi sốc nặng, ngó sang nhìn chồng, anh lặng câm, không nói một lời nào.
|
Ảnh minh họa |
Thật sự mà nói hôm ấy tôi chẳng có hứng thú gì, hơn nữa anh cũng là người đầu tiên tôi gần gũi nên tôi cảm thấy đau đớn, khổ sở vô cùng.
Rồi những giây phút đam mê ấy cũng qua đi, tôi những tưởng mình sẽ được nằm ngủ bình yên bên chồng thì cửa phòng lại bật mở. Tôi quên mất rằng mẹ chồng tôi có chìa khóa riêng. Bà chạy vào, cất giọng oang oang:
- Thế nào rồi? Đỏ hay trắng?
Tôi chết ngất, vơ vội cái chăn che người. Hùng cũng vậy. Tôi nhìn xuống tấm ga giường rồi nhìn chồng và mẹ chồng. Tấm ga vấy đỏ.
Tôi đi ra, suýt rớt nước mắt vì tủi thân, mẹ chồng có vẻ hài lòng lắm, hai mẹ con anh nhìn nhau cười hỉ hả.
Tôi vào nhà tắm, khóc một trận đã đời. Tôi buồn vì chồng tôi nhu nhược, không bảo vệ được tôi. Tôi buồn vì đêm tân hôn của mình chẳng khác gì một cuộc kiểm tra. Rồi đây, tôi sẽ sống như thế nào khi mà lòng tin, sự kính trọng của tôi dành cho chồng và mẹ chồng đã sứt mẻ?.
Theo Khỏe & Đẹp