Chồng tôi khá trầm tính, chịu khó làm ăn, lại có suy nghĩ trưởng thành và sâu sắc. Chính vì thế, tôi theo về làm vợ anh mà chẳng hề do dự.
5 năm đầu sau khi cưới, chúng tôi vẫn làm công nhân với đồng lương bèo bọt. 2 đứa con lần lượt ra đời khiến kinh tế ngày một khó khăn. Thấy vậy, chồng nói muốn mở một công ty chế biến thực phẩm để làm ăn riêng. Tôi đã phải cầu xin bố mẹ tôi giúp đỡ chút vốn để làm ăn. Chồng tôi tàm việc chăm chỉ, tâm huyết lại giỏi giao tiếp, công ty của anh làm việc phất lên từng ngày.
|
Hình minh họa. |
Thừa thắng xông lên, chúng tôi mở thêm nhiều nhà máy, nhiều chi nhánh ở các tỉnh thành. Công việc kinh doanh thuận buồm xuôi gió giúp vợ chồng tôi có nguồn thu tiền tỷ mỗi tháng. Chúng tôi mua được nhà ở thành phố, xây nhà ở quê cho bố mẹ, cho các con đi học ở trường tốt. Ban đầu tôi nghĩ rằng cuộc sống của tôi cứ thêm êm đềm trôi đi, cho đến khi một số thông tin chồng cặp kè, bồ bịch đến tai tôi.
Câu nói “đàn ông 10 ông thì 9 ông bồ bịch” cuối cùng cũng ứng với chồng tôi. Sau một thời gian theo dõi, tôi phát hiện chồng có một người phụ nữ bên ngoài. Nếu không tận mắt nhìn thấy chồng đến căn hộ hạng sang để thăm bồ, tôi không bao giờ tin anh ấy có thể phản bội tôi. Tôi đã cùng anh đi qua muôn vàn khó khăn, thử thách. Vậy mà…
Tôi mang những bằng chứng chồng ngoại tình đến nói chuyện với chồng. Anh ấy không một lời chối tội, hối lỗi mà nói thẳng với tôi rằng anh ấy đang yêu một người cô gái trẻ trung, xinh đẹp. Anh thậm chí còn đưa tôi lá đơn xin ly hôn làm tôi nát lòng. Với tôi, ly hôn là chuyện không thể. Bắt tôi trao cơ ngơi bạc tỷ cho người khác ư? Tôi không sẵn lòng.
Thấy tôi dứt khoát không đồng ý ly hôn, chồng tôi có những hành động rất quá đáng. Anh ta đưa hẳn bồ đến nhà. Cô ta châm chọc, khiêu khích tôi và thậm chí còn thân mật với chồng trước mặt tôi. Tôi vẫn nhẫn nhịn chịu đựng.
Tôi âm thầm dùng tiền để mua chuộc nhân sự, đứng tên những tài sản lớn trong công ty, mua nhiều loại bảo hiểm cho các con và mua một số bảo hiểm quản lý tài sản. Trước kia, tài chính của công ty luôn do tôi một tay quản lý. Tôi đã tham gia vận hành công ty bao nhiêu lâu nay vì vậy tôi đã quá hiểu. Chồng tôi giận lắm, anh mở một công ty khác, cạnh tranh trực tiếp với công ty tôi.
Sau đó, con tôi thi đỗ một trường điểm trong thành phố. Tôi thuê nhà gần trường rồi sống cùng con. Tôi dồn hết sức nuôi con ăn học. Con trai tôi rất ngoan, lại học giỏi. Sau 3 năm học phổ thông, cháu thi đỗ một trường đại học danh tiếng. Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Ngày con trai bắt đầu nhập học, tôi thấy chồng quay về nhà tìm tôi trong bộ dạng bơ phờ, thất thểu. Anh ta nói rằng do không tập trung làm ăn, lại bị lừa, anh ta bị phá sản và không có tiền trả nợ. Cô bồ trẻ đẹp ngày nào cũng đã cao chạy xa bay, để lại cho anh một đống nợ. Tôi cười nhạt và đưa tờ đơn ly hôn để anh ta ký. “Chẳng phải anh đã rất mong muốn được ly hôn với em hay sao. Giờ thì em đồng ý rồi. Anh có hài lòng không?”, tôi nói.
Mấy hôm nay, chồng tôi hết lời hối lỗi, mong tôi nghĩ đến tình xưa nghĩa cũ mà cho anh một cơ hội. Nhưng giờ tình cảm với chồng trong tôi đã không còn. Tôi không biết phải làm thế nào nữa.
Theo Minh Hà/Dân Việt