Con trai tôi đang làm việc ở nước ngoài. Với mức lương của công việc đang làm, con trai tôi có cuộc sống rất dư dả. Nhiều lần gia đình tôi mai mối để con sớm yên bề gia thất nhưng cháu không chịu. Cháu muốn tự tìm hiểu, chứ chưa đến mức phải nhờ người giới thiệu.
Trong khi con trai khá bình tĩnh, vợ chồng tôi lo lắng về chuyện gia đình của con. Bởi con trai đã gần 30 tuổi, công việc và tài chính cá nhân ổn định, nên tính đến chuyện vợ con để không phải chịu cảnh "cha già con cọc".
Năm ngoái, con cháu trong nhà tiết lộ cháu đang hẹn hò với một cô gái sinh năm 1997. Chuyện tuổi tác chưa bàn nhưng khoảng cách địa lý giữa hai gia đình khá xa, tôi thực lòng không ưng ý.
|
Tôi tức giận vì hành động dại dột của con trai (Ảnh minh họa: KR). |
Tôi nhiều lần hỏi nhưng cháu phủ nhận và cho biết chỉ là nói chuyện chứ chưa tính xa hơn. Dịp Tết vừa qua, cháu về nước đoàn viên với gia đình và dẫn bạn gái về ra mắt.
Ngay từ lần tiếp xúc đầu tiên, tôi không có gì chê trách ở con dâu tương lai. Đó là cô gái xinh đẹp, trẻ trung và ngoan ngoãn. Tuy vậy, chuyện hai gia đình cách xa nhau 300km đã khiến tôi phải suy nghĩ.
Nữ thạc sĩ choáng váng với thái độ của mẹ chồng tương lai khi về gặp mặt lần đầu
Nữ thạc sĩ choáng váng với thái độ của mẹ chồng tương lai khi về gặp mặt lần đầu
Tôi không muốn phản đối vì chuyện trăm năm là liên quan cuộc đời của con. Chuyện khoảng cách xa nhau không nên là rào cản để ngăn cản tình cảm của hai đứa. Cho nên tôi và chồng cho rằng, cứ để các con tìm hiểu, nếu nên duyên sẽ tự xây dựng cuộc sống.
Nhân dịp Tết, gia đình nhà gái có mời vợ chồng tôi đến ăn cơm. Tôi ngại chuyện say xe nhưng vẫn cố gắng. Gia đình bên kia đón tiếp niềm nở, hoàn cảnh cơ bản, gia phong tốt nên tôi khá ưng ý.
Trước đây, tôi ít nói chuyện với con về tiền bạc, dù biết cháu có thu nhập cao khi làm việc ở nước ngoài. Tuy vậy, trong cuộc trò chuyện với gia đình nhà bạn gái của con, tôi mới biết, nhiều đồ đạc trong nhà là do con trai tôi gửi tiền về để sắm sửa. Nhà gái cho biết, sau khi xây nhà, con trai tôi nói các món đồ như bàn ghế, tủ... là quà tân gia.
Tôi không muốn can thiệp vào chuyện tiền nong của con nhưng việc mua sắm đồ đạc cho nhà vợ tương lai như vậy là hơi quá. Thậm chí, con trai tôi đã gửi tiền về cho bạn gái để mua một căn nhà hơn 3 tỷ đồng.
Theo cháu, đó là toàn bộ vốn liếng tích góp bấy lâu. Vì tính chuyện cưới vợ trong một ngày không xa nên giao phó tài chính cho bạn gái tìm nhà, thương thảo hợp đồng và mua bán. Thậm chí trên giấy tờ, con trai tôi còn để bạn gái đứng tên vì quan niệm trước sau cũng sẽ kết hôn.
Tôi giận con bầm tím ruột gan, chỉ chờ về đến nhà để hỏi chuyện. Mua sắm các thứ đồ gia dụng thì không nói, còn việc mua nhà là đại sự cả đời. Con trai tôi có lẽ mù quáng vì yêu nên giao tiền bạc cho bạn gái nắm giữ, mua bán nhà đất.
Trong khi đó, có biết bao nhiêu cặp đôi, dù đã đăng ký kết hôn, vẫn phải hủy bỏ. Còn con trai tôi và bạn gái chỉ mới yêu nhau được gần một năm, người lớn còn chưa nói chuyện cưới xin...
Tôi đặt nhiều câu hỏi và đưa ra những cảnh báo cho con trai nhưng cháu không nghe lời, khẳng định đã tìm hiểu bạn gái rất kỹ, không có chuyện trở mặt hay lừa lọc. Với kinh nghiệm sống ở đời, tôi và chồng nhận ra, việc liên quan đến tiền bạc rất dễ làm con người ta thay đổi.
Con trai tôi cho rằng, mất số tiền đó kiếm lại rồi sẽ có, tin tưởng bạn gái sẽ để cô ấy tự quyết. Tôi thắc mắc vì sao không nhờ bố mẹ, con trai tôi lập luận, nhà là của hai đứa, sau này sẽ sống cùng nhau nhau nên để các con tự quyết.
Sau câu nói của con, tôi không biết nói gì thêm. Họ hàng đều đánh giá con tôi giỏi giang nhưng bị bạn gái "dắt mũi" và quá tin người. Tôi lo lắng khi con trai tôi trở về, mọi chuyện nếu như đổ vỡ, cái nhà đó thuộc về cô bạn gái rồi bao nhiêu ngày vất vả đi làm sẽ "xôi hỏng bỏng không".
Theo dantri.com.vn