Vợ tôi vốn là một cô gái giỏi giang, xinh đẹp và tự lập. Tôi quen cô ấy khi cả hai thực tập chung ở một công ty. Tôi yêu vợ chính ở sự mạnh mẽ, quyết đoán có phần bướng bỉnh.
Khi cô ấy nhận lời yêu, tôi đã thấy mình rất may mắn. Nhờ có năng lực mà sau khi tốt nghiệp, vợ được nhận vào làm ở một công ty đa quốc gia với mức thu nhập cao còn tôi chỉ làm nhân viên ngân hàng bình thường.
|
Mẹ không thích vợ tôi ngay từ đầu vì cô ấy quá giỏi giang. (Ảnh minh họa) |
Sau ba năm tìm hiểu và có công việc ổn định, chúng tôi mới quyết định ra mắt gia đình để làm đám cưới. Trái với suy nghĩ của tôi, khi nghe về thành tích học tập và nghề nghiệp hiện tại của bạn gái, ba tôi có vẻ hài lòng còn mẹ tôi lại không đồng ý.
Mẹ bảo tôi: “Con lấy một đứa con gái quá thông minh để làm gì, có khi nó đè đầu cưỡi cổ con suốt đời”. Tôi cứ nghĩ mẹ nói đùa nhưng thực ra mẹ ác cảm với vợ tôi thật.
Trước khi cưới vài tháng, vì biết tình hình mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu có vẻ không ổn khi sống chung nên tôi quyết định mua nhà. Vợ mừng lắm và còn góp tiền hơn nửa giá trị căn nhà.
Nhưng vì dự án xây dựng đó gặp sự cố nên mãi đến khi cưới chúng tôi vẫn chưa nhận được nhà. Về sống chung cùng nhà chồng, vợ tôi tỏ ra rất biết điều và nhường nhịn chu toàn.
Ba tôi rất hài lòng về con dâu, kể cả hàng xóm cũng khen vợ giỏi, khéo léo hay quan tâm giúp đỡ người khác. Chính tôi cũng thấy vợ đảm đang và giỏi việc. Công việc ở công ty rất bận rộn nhưng việc nhà cô ấy luôn chu toàn.
Việc gì không có thời gian làm thì vợ thuê người giúp nhanh chóng tiện lợi. Mới về làm dâu mà việc cúng giỗ trong nhà vợ đều lo lắng tươm tất. Nhưng chừng ấy cũng chưa đủ làm vừa lòng mẹ tôi.
Bà luôn kiệm lời với vợ và tìm cách bắt bẻ từng chi tiết nhỏ như nhổ lông gà chưa sạch hay bóc tỏi không đúng cách. Mẹ luôn kêu ca phàn nàn vợ tôi không xem bà ra gì dù chẳng có bằng chứng nào cả.
Trước mọi lời nói của mẹ, vợ tôi luôn im lặng và xin lỗi. Nhưng mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu vẫn ngày càng gay gắt. Một lần, vợ tôi muốn thay bếp ga bằng bếp từ cho tiện nấu nướng nhưng mẹ tôi không chịu.
Bà còn nói những lời lẽ khó nghe: “Nhà cô dưới quê nghèo kiết xác, ba mẹ cô hám giàu muốn cô có hộ khẩu thành phố nên mới bám lấy con tôi. Cô nghĩ cô là ai mà lên giọng, tôi chưa bao giờ xem cô là con dâu”.
Vợ tôi không khóc chỉ nói lại rằng: “Con xin lỗi mẹ, con chỉ muốn mẹ đỡ vất vả khi nấu ăn thôi. Nhà con không giàu nhưng con vẫn học hành đầy đủ, cũng biết cái gọi là lòng tự trọng. Từ ngày về làm dâu nhà này, con chưa lấy của nhà chồng một đồng nào. Con là dâu, mẹ muốn nói gì con cũng được nhưng ba mẹ con, mẹ không có quyền xúc phạm họ”.
Dù biết mẹ sai nhưng tôi không dám bênh vợ nửa lời vì sợ mẹ mắng. Mẹ tôi im lặng nhưng bà có vẻ rất cay cú trước lời nói của vợ tôi. Thế rồi, một hôm tôi đi nhậu say về, bà cứ lôi tôi vào phòng để mách chuyện vợ tôi ngoại tình.
Vì bà thường thấy vợ gọi điện thoại cười nói vui vẻ còn cố tình nói bằng tiếng Anh để mẹ không hiểu. Máu ghen tuông trong người nổi lên, tôi không cần biết phải trái, xông vào phòng lôi vợ dậy tra hỏi.Vợ tôi chẳng hiểu gì nên im lặng, tôi tức giận tát vợ hai cái. Cô ấy nhìn tôi uất nghẹn và ngay sáng sớm hôm sau đã thu dọn đồ đạc ra khỏi nhà. Trước khi đi, vợ chỉ nói một lời giải thích nhẹ nhàng: “Giờ em mới hiểu những gì anh nói đêm qua, em làm việc ở công ty đa quốc gia, sếp và đồng nghiệp là người ngoại quốc nên phải giao tiếp bằng tiếng Anh là chuyện thường. Em không nghĩ anh lại nông cạn như thế”.
Vài hôm sau, cô ấy hẹn tôi để ký đơn ly hôn. Đến lúc đó, tôi mới giật mình hối hận nhưng đã quá muộn. Với tính cách quyết đoán của vợ, tôi biết mình không thể thay đổi được gì. Lời cuối cùng, vợ nói với tôi: “Em có thể chịu đựng được việc mẹ anh hành hạ, nhưng đến cả anh cũng không hiểu thì em không còn lý do để tiếp tục nữa”.
Cuộc ly hôn diễn ra nhanh chóng vì chưa có con chung, riêng về phần tài sản, vợ đồng ý trả cho tôi số tiền đã đóng góp để lấy căn nhà đã đặt mua trước khi cưới. Giá như, chúng tôi ở riêng sớm hơn thì cuộc hôn nhân đã không đến nông nỗi này.
Theo Thế Anh/Phụ Nữ Online