Nhà chị ở cạnh nhà tôi, hai chị em chơi thân với nhau từ hồi “tồng ngồng tắm mưa”. Đi đâu hai chị em cũng kè kè bên nhau, chuyện chị yêu ai, làm gì, thích gì…có lẽ tôi còn nắm rõ hơn bố mẹ chị.
Mối tình đầu của chị tan vỡ khi chị 18 tuổi. Còn nhớ ngày đó, chị bắt tôi ngồi cả buổi sáng chỉ để nghe chị “kể tội” tình đầu của mình. Nào là anh ấy làm bác sĩ nên không bao giờ có thời gian rảnh, chẳng thích những cuộc trò chuyện lâu dài, lãng mạn. Nào là, anh ta rất lười đưa chị đi ăn uống, cấm chị dùng các thực phẩm không lành mạnh ở ngoài đường. Bệnh nghề nghiệp khiến anh ấy nhìn đâu cũng thấy vi khuẩn. Thay vì những câu chuyện lãng mạn, suốt ngày quanh quẩn nói về thuốc, X-quang và các loại xét nghiệm…
Chị thề với tôi sẽ không bao giờ lấy chồng làm bác sĩ.
Suốt mấy năm sau, bao nhiêu anh làm bác sĩ mon men cưa cẩm đều bị chị từ chối thẳng thừng. Chị ghét đến độ bữa có bạn rủ ra cà phê, thấy bàn có thanh niên lạ, câu đầu tiên chị hỏi chưa cần chào: "Anh có làm bác sĩ không?". Anh kia cười rõ tươi, khẽ gật đầu, thế là chị cắp túi đi về.
Sau đó chị quen một anh đang học tiến sĩ ở Bỉ, hai người hẹn hò tranh thủ mỗi lần anh kia về nhà, rồi yêu xa. Chị kể yêu xa mà như thật gần vì thời đại lúc nào cũng có video call nên khoảng cách không còn là vấn đề. Cứ vậy được hơn một năm, tối mùa đông mưa phùn rét mướt chị dựng tôi dậy bằng được kêu:
- Chị buồn quá mày đi nhậu với chị đi.
|
Ảnh minh họa.
|
Ra ngồi nghe chị than thở đúng là buồn thật, mà buồn ngủ, tôi ngáp ngắn ngáp dài nghe gió thoảng:
- Thằng cha đó có con bồ mới, cặp kè với nhau mấy tháng rồi mà nó giấu chị. Đợt vừa rồi chị phát hiện ra thế là nó đòi chia tay. Chị thề! Chị thề có trời, có đất...
- Có em nữa! - Mình thêm vào.
- Ừ có mày nữa! Chị thề cả đời này sẽ không yêu xa nữa! Yêu xa là lựa chọn sai lầm nhất trong cuộc đời chị!
Có lần tôi đang ngồi nhai kẹo cao su nghe chị kể chuyện đi làm, chợt có cuộc gọi tới, chị nghe máy một lúc lâu, xong đập bàn cái rầm: “Thấy chưa tao đã nói với mày rồi! Yêu đương tốt nhất là không có để phụ huynh giới thiệu gì hết! Toàn các thành phần không thể chấp nhận nổi! Mày không nghe tao rồi giờ khổ chưa?... Ủa máy hết pin rồi”.
Tôi giật bắn người, nuốt luôn cái kẹo đang nhai.
- Chị nói nhỏ nhỏ thôi đang ở chỗ đông người mà!
- Chị tức quá không nói không được! Sao mà chị ghét mấy cái kiểu người yêu được bố mẹ rồi gia đình giới thiệu cho thế không biết! Chị thề không bao giờ dính vào mấy cái vụ tào lao này!.
Bẵng đi một thời gian chị đi du học, mấy lần chị về nước ít ngày nên không gặp chị nói chuyện được nhiều, chỉ thấy thoang thoáng ai kể chị đang yêu. Rồi chị về nước hẳn, gọi điện cho tôi rủ đi cà phê đưa thiệp cưới. Chị tâm sự, đây là người đàn ông tuyệt vời nhất chị từng gặp trong đời và chắc chắn sẽ là người mà chị muốn dành cả cuộc đời để ở bên.
- Ủa bà gặp ổng khi nào?
- Hồi năm đầu chị về ăn Tết, con trai của bạn mẹ chị.
- Con trai bạn mẹ chị? Nghĩa là hai bà mẹ phối hợp nhau để giới thiệu hả?
- Đúng!
- Nhưng chị còn đi học tiếp mà? Thế là yêu xa à?
- Đúng rồi! Xa mà như chưa từng chia xa! Yêu lắm!
- Ồ ồ... Ủa mà anh ý đang làm gì vậy chị?
- Bác sĩ! Hồi mới yêu mới vào nghề, giờ lên phó khoa rồi, oai ghê lắm!
- Bác sĩ? – Tôi ngạc nhiên.
- Có gì mà mày phải há hốc mồm lên như thế? Nói chung là chị quyết định rồi! Chị luôn cảm thấy bình yên khi ở bên anh ấy! Thế là đủ.
Đúng rồi chị! Thấy chị hạnh phúc em cũng hạnh phúc. Chỉ cần ở bên một người để lòng luôn cảm thấy bình yên, thế là đủ.
Nhưng mà bác sĩ, rồi lại được gia đình giới thiệu, rồi lại còn yêu xa... Ôi những lời thề...
Theo D.M.T / Người Đưa Tin