Tôi là con gái một, bố mẹ chỉ có mình tôi nên khi lựa chọn người để kết hôn, tôi đã chọn Q do ở cùng huyện. Lúc mới quen nhau, tôi cảm thấy Q là người đàn ông ga lăng, không tính toán bon chen, lại thêm bố mẹ Q là người hiền lành. Nếu về làm dâu, chắc cũng dễ sống chung. Bởi thực tế thì tôi không yêu Q, tôi không thấy rung động khi đối mặt với anh. Người tôi yêu lúc đó là Đ, nhưng Đ nhà xa nên tôi đành phải chia tay.
Cưới về, vợ chồng tôi sống hòa thuận, êm đềm, chẳng xích mích gì vì ai cũng mặc kệ đối phương. Anh làm gì thì kệ anh, tôi làm gì kệ tôi, bố mẹ chồng thì cũng kệ con cái. Tôi cảm thấy như vậy rất tốt. Song, sau khi tôi sinh liên tiếp 2 đứa con trong 3 năm, thì lại nảy sinh bất đồng.
Đồng lương của Q là 8 triệu/tháng, khi mới kết hôn anh đưa tôi 5 triệu lo toan, còn 3 triệu bản thân tiêu vặt. Nhưng một năm trở lại đây, Q chỉ đưa tôi 3 triệu và giữ lại 5 triệu. Dù chúng tôi có 2 đứa con nhỏ, mọi chi tiêu tăng hơn trước rất nhiều. Tôi từng nói với Q nhiều lần song anh bảo tôi tự mà lo chi phí còn lại, anh chỉ đưa được như vậy.
Tôi biết Q không tiêu pha hoang phí, anh cũng không tụ tập bạn bè nên không hiểu anh giữ khư khư 5 triệu kia để làm gì.
Theo Gia đình & Xã hội