Lấy chồng gần sát nhà nên ai cũng bảo số tôi sướng, đi làm dâu nhà người nhưng chẳng khác gì chưa lập gia đình, tối ngày vẫn về tíu tít với bố mẹ đẻ. Ông bà có ốm đau gì cũng tiện bề chăm sóc, đêm hôm không quản ngại chạy đi chạy về.
|
Hình minh họa. |
Năm ngoái, một điều không may đã xảy đến với tôi. Sau hơn 10 năm sống hòa thuận và có với nhau hai mặt con, tôi bị tai nạn giao thông gãy chân, phải nghỉ việc, nằm điều trị ở nhà cả năm trời. Suốt thời gian đó, chồng tôi phải làm việc nhiều hơn, gánh vác chuyện tài chính, lo cho gia đình nhỏ và bố mẹ ruột.
Để có thêm tiền trang trải cuộc sống, anh đăng ký đi làm xa. Cũng từ đó, sóng ngầm bắt đầu xuất hiện khi tôi nhận thấy chồng mình ngày càng xa cách, lạnh nhạt chuyện chăn gối.
Dù bị vặn hỏi nhưng chồng tôi chối bay chối biến, luận tội tôi ghen tuông vô lối. Không chấp nhận bị cắm sừng, tôi lần mò điều tra sự thật và phát hiện chồng mình đang dan díu với một phụ nữ đã ly dị còn khá trẻ ở gần chỗ làm.
Bị bắt tại trận khi đang ở nhà cô bồ sau giờ làm việc, chồng tôi đành thú nhận mới quen cô ta. Tôi chỉ nói với tình địch rằng mình là vợ anh ấy và đã có hai mặt con với chồng rồi bỏ về. Sau đó, tôi thuật lại chuyện đau buồn này với cha mẹ chồng và dẫn hai con bỏ về nhà cha mẹ ruột.
Tôi nghĩ rằng, sau khi nghe tôi nói chuyện, ông bà sẽ an ủi động viên tôi. Nhưng thật không ngờ, không hiểu vì lý do gì, bố mẹ chồng nổi giận, trách cứ tôi không biết giữ chồng. Ông bà còn cho rằng, tôi không được tự ý bỏ về như thế. Hàng xóm thiên hạ sẽ cười vào mặt ông bà.
Đỉnh điểm, ông bà còn lớn tiếng nói bố mẹ tôi “không biết dạy con”. Chuyện ầm ĩ ấy nhanh chóng đến tai bố mẹ tôi. Lời qua tiếng lại, cha mẹ tôi giận nhà thông gia không biết điều và bênh con trai một cách vô lối. Thế là cái hàng rào gần gũi bỗng trở thành bức tường lửa xung đột giữa hai bên gia đình.
Chồng tôi sau đó đã biết lỗi và xin tôi tha thứ. Dù rất buồn nhưng tôi vẫn yêu chồng và thương hai con rất nhiều nên tôi cũng định bỏ qua cho chồng lần này. Thế nhưng mọi việc lại đi quá xa vì sự tác động quá sâu của gia đình hai bên.
Vợ chồng tôi càng thêm căng thẳng và khó làm lành. Hai đứa con tôi không chịu ở nhà ngoại cứ đòi về nhà nội ở khiến ông bà ngoại càng giận cá chém thớt. Từ chỗ thân thiết như anh tôi họ hàng, ông bà đôi bên bỗng thay đổi thái độ, không thèm nhìn mặt nhau, nói nhau sống giả tạo.
Thậm chí, các bà còn đi nói xấu gia đình thông gia với những người hàng xóm khác trong khu. Nhiều người bảo, ghét nhau thế thì một nhà nên chuyển đi nơi khác mà sống. Con cái muốn hàn gắn lại thì cũng chỉ còn cách ở xa ra chứ càng ở gần thì xung đột càng lớn và vợ chồng tôi cũng khó mà nối lại tình xưa.
Chồng tôi biết lỗi, muốn làm lành nhưng tôi quá mệt mỏi và cảm thấy khó vượt qua hàng rào để quay lại làm dâu. Tôi đang băn khoăn không biết có nên tiếp tục cuộc hôn nhân đang bị rạn nứt này không, làm thế nào để hai bên thông gia chịu làm lành vì con cháu?
Theo Hà/Dân Việt