Tôi không nhớ mình đã vui mừng như thế nào khi em nhận lời làm bạn gái của tôi sau 3 tháng quen biết. Tình yêu của chúng tôi lúc đầu vô cùng vui vẻ. Ở bên cạnh em, tôi cười không ngớt. Em thực sự mang đến cho tôi quá nhiều niềm vui và sự bất ngờ. Nên khi biết em đã không còn trong trắng, tình cảm tôi dành cho em vẫn không hề thay đổi. Bởi tôi yêu em chứ không phải yêu cái màng t.rinh mỏng manh của em.
Nhưng rồi theo thời gian, em dần thay đổi. Em trở thành người con gái thực dụng từ lúc nào mà tôi chẳng hay. Thú thực, tôi cũng không phải thuộc hàng có kinh tế khá giả. Lương nhân viên quèn cũng chỉ đủ ăn đủ tiêu nhưng em lại muốn quá nhiều thứ quà đắt tiền mà có khi phải cả tháng lương của tôi mới mua được. Tôi không tiếc em bất cứ thứ gì nhưng nó cũng phải trong khả năng chi trả của tôi chứ. Đằng này… Tôi không đáp ứng nhu cầu của em thì em sẽ mắng tôi là kẻ bần tiện, không yêu em. Em giận dỗi tôi hàng tuần trời dù cho tôi có cố thanh minh đến như thế nào. Và phải đến khi tôi năn nỉ, cầu xin em thì em mới thỏ thẻ rằng tạm tha cho tôi.
Tôi cũng biết yêu tôi, em rất thiệt thòi. Và tôi cũng đang rất cố gắng vì tình yêu em dành cho tôi. Lẽ nào em lại không hiểu điều ấy. Cho tới một ngày tôi nghe người ta nói người ta nhìn thấy em bước xuống từ một chiếc xe hơi rất sang trọng, gã đàn ông đó còn ôm vào eo em rất tình cảm. Bao nhiêu m.áu điên trên người sôi lên, tôi lập tức tìm em để làm rõ mọi chuyện.
|
Ảnh minh họa. |
Em giải thích rằng đó chỉ là đồng nghiệp làm việc cùng em. Cả hai rất thân thiết nên nhưng cử chỉ như thế là quá bình thường. Em còn cho tôi xem cả ảnh của hắn. Nhìn đống đồ hiệu em mang về, tôi giận tím mặt. Lẽ nào những thứ này cũng là sự thân thiết ư? Tôi bỏ đi ngay sau đó mặc cho em gọi với theo...
Tôi và em giận dỗi nhau. Lần này khác với những lần trước, tôi không tới năn nỉ em và em cũng vậy. Cả hai ích kỷ và ương ngạnh nên mới xảy ra câu chuyện đáng buồn ngày hôm ấy.
- Anh ơi, hình như em có thai rồi! Anh mua giúp em chiếc que thử được không? Em mệt quá, không ra ngoài nổi. – Em nhẹ giọng qua điện thoại
Nghĩ tới hình ảnh em cùng gã con trai ấy, tôi nóng bừng mặt. Đầu bắt đầu tưởng tượng. Bực mình, tôi gắt lên:
- Chắc quái gì cái thai đã là của tôi. Tại sao tôi phải tốn tiền tới 7 ngàn đồng để làm công cho thằng khác hưởng. Cô đi mà gọi cái thằng là bố nó mua cho cô.
Lúc nói ra những câu đó, tôi thật sự không thê tưởng tượng ra hậu quả ngày hôm nay. Sáng hôm sau, tôi bàng hoàng khi nhận được cuộc gọi của bạn em. Lao nhanh đến bệnh viện, tôi chết sững khi thấy em nằm trên g.iường bệnh, bất động, toàn thân quấn băng trăng toát. Tôi gào thét tên em thì bị bác sĩ la mắng vì tội làm ồn. Tôi gục trên sàn nhà lạnh thì có một bàn tay đặt lên vai tôi. Mở mắt ra, tôi chết sững khi chính là hắn, kẻ đã mua đồ hiệu, đã ôm em. Trước đó, tôi rất muốn gặp để đấm cho hắn một trận, nhưng giờ không hiểu sao nhìn hắn, tôi lại hận mình không thể làm điều đó.
- Cậu trách lầm cô ấy rồi. Tôi và cô ấy không chỉ là đồng nghiệp thân thiết mà còn là anh em cùng mẹ khác cha. Chúng tôi không công khai mối quan hệ này vì không muốn người ta nhìn xấu về mẹ của mình. Cậu có thể tự kiểm chứng khi mẹ của chúng tôi tới đây.
Giọng hắn trầm ấm, rõng rạc mà tôi nghe như sét đánh ngang tai. Tôi đã làm gì vậy, chỉ vì ghen tuông mù quáng mà tôi đã đẩy em ra nông nỗi này. Vì muốn đến nhà thanh minh với tôi mà em gặp tai nạn. Tôi đúng là một kẻ tồi tệ, một kẻ điên dại. Khủng khiếp hơn, bác sĩ còn thông báo em có thể sẽ không bao giờ tỉnh lại và con tôi, cũng đã không còn. Tiếc 7 ngàn đồng mua que thử thai cho em mà tôi phải chuốc lấy kết cục bi đát đến ghê người thế này. Tại sao không trừng phạt tôi mà lại giáng xuống em? Tôi gào lên như một kẻ điên. Tình yêu cần lắm sự lắng nghe, tại sao tôi lại không hiểu điều này cơ chứ.
Mời quý độc giả xem video hài hước về ngoại tình (nguồn Youtube):
Theo Một Thế Giới