Tôi làm xa nhà mỗi tháng về có một lần, dù nhớ vợ con lắm nhưng là đàn ông không thể yếu mềm bên vợ con được. Hàng tháng làm được bao nhiêu tiền tôi đều đưa vợ cất giữ còn bản thân chỉ cầm vài triệu chi tiêu sinh hoạt.
Vợ tôi là người phụ nữ hiền lành tần tảo biết vun vén gia đình nên tôi rất yên tâm làm việc không bao giờ phải lo nghĩ về chuyện con cái.
Một lần về chơi nhà nhìn thấy chiếc điện thoại của vợ để trên bàn tôi giật mình khi thấy chiếc mình mới mua giống y chang của vợ. Thôi vợ chồng người ta cặp đôi quần áo thì vợ chồng tôi cặp đôi điện thoại cũng được.
Ở nhà có mấy ngày Tết dương lịch mà vợ vỗ béo khiến tôi thấy mình thật nặng nề khi trở lại cơ quan.
Sau nhiều tiếng ngồi trên xe ô tô tôi mệt mỏi rã cả người đang định chợp mắt thì nghe thấy điện thoại đổ chuông:
- Cơ quan anh ở chỗ nào vậy? Anh cầm nhầm điện thoại của em rồi.
- Ừ biết khi chiều rồi, để cuối tháng anh về đổi lại sau, điện thoại đó chỉ dùng để đọc tin tức trên mạng thôi nên không quan trọng đâu.
- Nhưng em gần đến cơ quan nơi anh làm việc rồi.
- Hả, có cái điện thoại thôi mà em lặn lội cả 400 cây số trong đêm đông giá rét để đổi lại ư?
|
(Ảnh minh họa) |
Vợ giải thích là lo cho tôi không có điện thoại dùng, sự quan tâm của vợ khiến tôi chẳng có chút cảm động nào mà thêm nghi ngờ hơn.
Ngay lập tức tôi mở mọi ngóc ngách của chiếc điện thoại ra xem trong đó có chứa gì mà vợ phải vất vả cực nhọc đi tìm nó vậy.
Người tôi đang sôi sùng sục, mặt nóng bừng bừng thì vợ xuất hiện, không nói gì mà giật ngay chiếc điện thoại trên tay tôi. Nhìn vợ mặt bơ phờ rét run người lên tôi chẳng thấy thương gì mà thấy ghê tởm kinh sợ. Tôi lạnh lùng bảo:
- Có chân đến thì có chân về đừng để tôi nhìn thấy cô thêm một giây phút nào nữa.
- Em rét lắm rồi hãy ôm chặt em vào lòng như mọi khi đi anh.
Nhếch mép cười trong cay đắng tôi nói:
- Cô còn diễn kịch được sao? Tôi xem hết đoạn video cô với thằng bạn thân của tôi ăn nằm với nhau rồi nên giờ phút này chúng ta chấm dứt vợ chồng từ đây. Cô không ngờ tôi mở được mật khẩu đúng không? Mật mã mật khẩu là nghề của tôi mà. Nếu muốn che đậy cái xấu xa tốt nhất đừng có làm thì sẽ không ai phát hiện ra.
Vợ quỳ sụp xuống trước mặt xin lỗi cầu khẩn sự tha thứ nhưng tôi lạnh lùng đẩy vợ ra và đi ra ngoài. Có lẽ cô ta cố gắng lặn lội trong đêm đông gió rét để cố vớt vát lấy hạnh phúc gia đình nhưng cô ấy đâu có hiểu con người của tôi.
Là người đàn ông rất trân trọng sự thủy chung của người vợ nên tôi rất căm ghét sự phản bội. Thà đau khổ một lần còn hơn sống với người vợ mà lúc nào cũng phải canh chừng sự chung thủy.
Theo Người Lao động