Không chỉ là gương mặt quen thuộc trên màn ảnh và sân khấu, chinh phục khán giả bằng diễn xuất "nhà nghề", NSƯT Hạnh Thúy còn làm đạo diễn, viết kịch bản, dẫn chương trình và giảng dạy bộ môn Kỹ thuật biểu diễn ở Trường Sân khấu Điện ảnh TP.HCM.
Nghệ sĩ Hạnh Thúy nói do thường đóng những vai lam lũ, giản dị nên chị được nhiều người thương, nhất là khán giả vì ai gặp cũng nghĩ chị "cực từ trong phim ra ngoài đời".
Khán giả thương vì 'cực từ trong phim tới ngoài đời'
- Trong bộ phim "Tro tàn rực rỡ", chị có một vai diễn gai góc là Loan khùng, cô gái trẻ hơn tuổi thật của chị rất nhiều. Điều gì khiến chị nhận lời tham gia phim này?
- Đã là diễn viên thì vai càng khó tôi lại càng thích. Vai diễn này cũng đánh dấu lần hợp tác đầu tiên của tôi với đạo diễn Bùi Thạc Chuyên. Anh Chuyên không làm quá nhiều phim nên có khi 10 năm sau mới có thêm một bộ phim nữa. Khi anh Chuyên đưa kịch bản, tôi cũng nhiều lần từ chối vì mình đã quá già để đóng một cô gái khùng với tâm hồn 12 tuổi. Hơn nữa tôi cũng nói với đạo diễn nên chọn một gương mặt ăn khách hơn để bán vé. Tôi là một người làm việc nghiêm túc nhưng để bán vé thì không phải.
Mặc dù vậy anh Chuyên nói hãy cứ yên tâm vì mục đích lần này là làm phim để có tác phẩm hay, còn việc bán vé cũng sẽ cố gắng, nhưng không quá quan trọng.
Bản thân tôi luôn trân trọng từng cơ hội đến với mình nên dù chì là có những vai nhỏ nhưng nếu thích thì tôi vẫn sẽ làm.
- Với kinh nghiệm 26 năm trong nghề, chị có bị vai diễn này làm khó?
- Vai Loan khùng không quá dài nhưng lại là vai diễn làm khó tôi nhất trong khoảng thời gian gần đây. Tôi nghĩ sự "trong trẻo, không làm gì cả" của nhân vật lại là điều làm khó những người có thâm niên như mình.
Thời gian đầu, tôi hoang mang không biết mình đã đủ trong chưa, có sự ngây thơ của nhân vật chưa. Anh Chuyên nói với tôi rằng thôi đừng quan tâm đến những chuyện đó, đừng quan tâm đến độ tuổi 12 của cô Loan nữa. Em cứ như cô Loan bây giờ 36 tuổi nhưng em chỉ cần "bớt diễn viên Hạnh Thúy” lại là được.
Hạnh Thuý trong vai Loan khùng của "Tro tàn rực rỡ".
- Chị từng chia sẻ có một phân cảnh chị phải lặn sâu xuống hổ ở một địa hình khá nguy hiểm. Cụ thể là chị đã phải làm gì?
- Nó không cực đến nỗi như mọi người nghĩ đâu, vì cảnh này đơn giản là cô ấy nhảy xuống nước rồi ngụp để không bị ong đốt thôi. Cái tôi sợ không phải là lặn vì tôi bơi tốt. Nhưng lặn xuống thì đá, cây, sắt vụn... rất nhiều. Tôi chỉ sợ lỡ đạp trúng là sẽ chảy máu. Nhưng rồi cuối cùng mọi thứ cũng ổn. Đạo diễn Bùi Thạc Chuyên rất lo, anh nói quan trọng nhất là an toàn, anh cùng ê-kíp đã chuẩn bị hết và cố gắng đảm bảo, hoàn thành mọi thứ rất nhanh.
Bản thân tôi khi đọc kịch bản cũng đã hình dung sẽ phải lăn xả thế nào, nên chuyện xảy ra với tôi rất bình thường. Đó là yêu cầu của công việc. Nếu mà gọi là vất vả và phải kể lể về nó thì không đúng.
- Ở tuổi 46, chị không nghĩ tới việc chọn những vai nhẹ nhàng, sang chảnh mà vẫn đóng những dạng vai nghèo khổ, lăn lộn như vậy sao?
- Nói thật là đóng vai sang chảnh tốn tiền lắm (cười). Việc chuẩn bị giày dép, quần áo đã rất vất vả, trong khi đó những vai lam lũ, nghèo khổ thì chẳng cần chuẩn bị gì mà chỉ cần tập trung cho diễn xuất, công sức và thời gian. Những điều đó thì tôi có sẵn.
Lâu lâu đóng vai sang chảnh cũng rất vui, nhưng khi đóng xong tính lại thì thấy tốn kém quá. Vì thế nên tôi quyết định đóng vai nghèo (cười).
- Nói như vậy nghĩa là chị thích vất vả?
- Tôi thấy mình ngồi trên đống tiền thì cũng không sang được. Tôi sống rất bình dân và thích sự dung dị. Bản thân tôi không thích sự chỉn chu, gò bó quá vì sẽ bị mệt. Nhiều người nói tôi là tuổi con rồng nhưng mạng con trâu vì làm cực hơn người khác.
Thậm chí có những lúc đi quay phim, khán giả nhìn thấy thương quá còn mang đồ ăn ra tặng. Họ nói xót xa vì thấy tôi "khổ từ trong phim ra ngoài đời", thấy tôi chạy xe máy đi làm nên tội quá (cười).
Nữ diễn viên gắn liền với những dạng vai lam lũ, vất vả.
- Chị vẫn tự chạy xe máy đi làm?
- Đúng, tôi vẫn tự chạy chiếc xe máy Dream cũ của bố. Đây cũng là chiếc xe khởi nghiệp đầu tiên của chồng tôi. Khi nào có công việc quan trọng thì tôi mới đi xe hơi, còn bình thường vẫn thích tự chạy xe máy. Có lần chở đồ diễn trên xe máy, khán giả thấy tội quá vì tưởng tôi đi bán quần áo "si-đa" (cười).
- Là nghệ sĩ nổi tiếng, chị không sợ bị mất hình ảnh sao?
- Đôi khi tôi nhìn thấy ánh mắt thất vọng của khán giả vì một diễn viên nổi tiếng mà đi xe máy. Tuy nhiên tôi thoải mái. Chưa ai mời tôi đi quay chỉ vì dùng hàng hiệu và cũng chưa ai tăng lương cho tôi vì đi xe hơi cả. Tôi nghĩ bản thân mình thoải mái nhất với thứ gì đó thì nên dùng. Giá trị con người mà chỉ đặt trên những món đồ thì tôi thấy bèo bọt quá.
Hạnh Thuý tự nhận mình sống bình dân.
"Tôi là trụ cột gia đình"
- Một ngày của chị Hạnh Thuý sẽ xoay quanh những công việc gì?
- Tôi tự thấy mình là một người phụ nữ rất bận rộn. Buổi sáng tôi đưa con đi học, sau đó đi dạy hoặc đi quay nếu có lịch. Tôi đang học thêm văn bằng 2 thạc sĩ nên buổi tối cũng khá bận. Nói chung là cả tuần chỉ xoay quanh công việc nên lúc rảnh tôi sẽ dành hết cho chồng con.
- Bận rộn cả ngày như vậy thì lúc rảnh để dành cho chồng con của chị là khi nào?
- Tôi thường sẽ không nhận những bộ phim dài ngày hay phải đi xa. Nếu phải quay dài, tôi sẽ tranh thủ quay 3 - 4 ngày rồi lại về thăm gia đình 1 ngày hoặc sẽ đưa các con đi theo.
Ông xã cũng hiểu vợ chỉ có công việc nên cũng tôn trọng và thấu hiểu. Bản thân tôi cũng ý thức được nên không dám hư nữa, đi quay xong là về nhà chứ không đi chơi đâu cả (cười).
Nữ nghệ sĩ nói bản thân không cần phải quá giàu, chỉ cần đủ sống.
- Sau nhiều năm làm nghề, chị đã thấy mình giàu có?
- Ngay từ khi còn nhỏ, tôi đã không có nhu cầu phải giàu. Hiện tại tôi cũng không giàu mà chỉ đủ sống, lâu lâu vẫn chật vật vì những khoản phát sinh. Tuy nhiên so với nhiều người, tôi vẫn ổn hơn.
Nhiều khi con hỏi nếu người ta cho 10 tỷ đồng thì mẹ làm gì? Tôi nói là sẽ không lấy vì chẳng biết để làm gì vì cũng không quá cần thiết.
- Nói vậy nghĩa là chị đủ sống được với nghề?
- Từ trước tới nay, tôi chỉ làm nghề chứ chưa từng làm công việc nào khác. Những thứ tôi đang có cũng đều là kiếm từ nghề, thậm chí còn nuôi được bố mẹ, con cái.
- Có thể hiểu chị là trụ cột kinh tế trong gia đình?
- Nếu gọi là trụ cột thì là tôi, vì tôi dữ hơn nên quyết định mọi việc. Ông xã chỉ quyết định những chuyện rất lớn như xây nhà, còn tôi sẽ quyết định hết những thứ còn lại. Ông xã tôi cũng hiền lành nên để vợ quản lý hết mọi việc.
Về chuyện kinh tế thì cả 2 vợ chồng độc lập. Chúng tôi không phụ thuộc nhau.
- Vậy còn trong công việc thì sao, 2 vợ chồng chị có hỗ trợ nhau?
- Tôi lỳ lắm nên ông xã không thể can thiệp được. Chồng tôi là hoạ sĩ, cũng làm nghệ thuật nhưng 2 vợ chồng mà làm gì chung là chỉ có cãi nhau. Vì vậy nên chúng tôi giữ khoảng cách, khi nào cần thì sẽ nói và nhờ sự hỗ trợ.
- Trước đây chị từng nói muốn ly hôn vì cuộc sống của 2 vợ chồng yên bình quá...
- Đó là lúc tôi còn nông nổi (cười). Cuộc sống của tôi đúng là khá nhạt nhẽo. Tôi luôn khuyên các con rằng: 'Cứ sống theo ý mình muốn, yêu ai cũng được, có bầu trước khi cưới cũng được, miễn là cảm thấy hạnh phúc và không làm gì trái với pháp luật. Mẹ thấy cuộc đời mẹ không có mấy chuyện đó nên nhạt lắm'.
Tuy nhiên đôi lúc tôi phải cảm ơn sự bình yên đó. Đúng là chán nhưng nếu sóng gió quá thì chắc tôi cũng không chịu nổi. Tôi là người lỳ lợm nhưng khá thụ động nên nếu biến cố xảy đến chắc cũng chẳng làm được gì.
Hai cô con gái của nữ nghệ sĩ hiện cũng đã khôn lớn.
- Ở tuổi này, chị đã thấy cuộc sống của mình đủ bình yên?
- Cuộc đời tôi luôn bình yên từ trước đến nay. Tôi thấy mình an toàn, đôi khi hơi hèn. Cái gì không an toàn thì tôi không dám dấn thân vào đâu.
Tôi cũng đã tính đến việc lo hậu sự cho mình. Tôi từng lên kế hoạch sẽ lên chùa ở hay thậm chí là đi làm giúp việc nếu chẳng may xảy ra chuyện gì đó. Tôi lo xa để bản thân không bị sốc trước những biến cố. Chẳng ai biết được ngày mai sẽ ra sao nên cứ tính trước cho an toàn.
- Chị nói là lo "hậu sự" cho bản thân, cụ thể là sao?
- Hậu sự ở đây chỉ là những kế hoạch dài trước mắt. Chẳng hạn như việc dành tiền khi già sẽ về quê mua nhà, trồng rau, nuôi cá và sống với một anh bồ chẳng hạn (cười).
- Cảm ơn NSƯT Hạnh Thuý về những chia sẻ!
Theo Tùng Nguyễn/VTC