Đoàn kết và sự giúp đỡ lẫn nhau đã trở thành một truyền thống văn hóa quý báu của dân tộc chúng ta. Dù là việc nhỏ nhất hay lớn hơn, hàng xóm luôn sẵn lòng đến để hỗ trợ nhau.
Trong cuộc sống hàng ngày, khi cần thiết, họ sẽ mượn nhau những thứ cần dùng. Tuy nhiên, có ba vật không thể mượn được. Nếu mượn, nhà cửa có thể tan nát. Ba vật ấy là gì?
Trước hết, thứ đầu tiên không thể mượn đó là nhang hương để thờ cúng
Nói một cách tổng quát hơn, trong các dịp lễ hội, mỗi gia đình thường đi cúng tổ tiên và tưởng nhớ người thân đã qua đời, với việc thắp hương là một phần không thể thiếu.
Trong số các loại hương, hương trầm được coi là quan trọng nhất. Người ta tin rằng thông qua việc thắp hương, họ có thể tạo ra một sự kết nối âm thầm với người thân đã khuất và cầu nguyện sự phù hộ từ tổ tiên. Do đó, hương trầm không chỉ mang ý nghĩa tôn kính mà còn biểu thị sự thịnh vượng của gia đình.
|
Trong số các loại hương, hương trầm được coi là quan trọng nhất.
|
Với ý nghĩa như vậy, hương không thể được mượn, bởi vì việc này có thể làm mất giá trị tâm linh của gia đình. Trong quan điểm của xưa, sự liên kết giữa các thế hệ là điều vô cùng quý báu, được gọi là "hương thừa kế". Vì vậy, người ta rất coi trọng việc chấp nhận và truyền dạy những giá trị này.
Thậm chí, có một câu tục ngữ cổ xưa nói: "Ba loại bất hiếu, lớn nhất là không có ai để nối dõi", từ đó cho thấy sự quan trọng của việc duy trì dòng họ. Vì vậy, việc mượn hương để thắp lễ trong nhà không chỉ là việc không được chấp nhận mà còn được mọi người hiểu và tôn trọng.
Thứ thứ hai không thể mượn được chính là ấm đun thuốc
Thứ hai không thể mượn được chính là ấm đun thuốc, một vật dụng phổ biến trong cuộc sống hàng ngày dùng để đun các loại thuốc bắc. Mặc dù ấm thuốc của người xưa đơn giản hơn, thường là lọ đất nung, nhưng về cơ bản, việc không cho mượn ấm thuốc không phải vì tính keo kiệt mà vì một lý do khác.
Đầu tiên, ấm thuốc thường được làm bằng đất sét, loại vật liệu này có một đặc điểm đặc biệt là khi nấu thuốc, lọ thuốc sẽ hấp thụ một phần tác dụng chữa bệnh từ các thành phần trong thuốc. Điều này khiến ấm thuốc chủ yếu chứa dược liệu còn sót lại.
|
Đầu tiên, ấm thuốc thường được làm bằng đất sét, loại vật liệu này có một đặc điểm đặc biệt là khi nấu thuốc, lọ thuốc sẽ hấp thụ một phần tác dụng chữa bệnh từ các thành phần trong thuốc.
|
Một khi ấm thuốc được mượn sử dụng bởi người khác, ấm thuốc sẽ bị khác biệt so với khi sử dụng bởi chủ sở hữu. Hơn nữa, các loại dược liệu trong y học cổ truyền thường được kết hợp một cách đặc biệt để đạt được hiệu quả tối ưu, vì lo ngại về việc tác dụng phụ và sự tương tác giữa các thành phần trong thuốc.
Y học cổ truyền rất nghiêm ngặt trong việc kê đơn và sử dụng thuốc, và trong quá trình đun thuốc, bác sĩ không thể kiểm soát được việc sử dụng các loại thuốc sắc. Việc sử dụng các loại thuốc không đúng cách có thể gây ra tác động phụ nghiêm trọng và thậm chí sản sinh ra các chất độc mới.
Do đó, việc không cho mượn ấm thuốc không chỉ để tránh việc trộn lẫn các loại thuốc và hiệu ứng không mong muốn, mà còn là về mặt an toàn cho sức khỏe của bản thân và gia đình. Đây đã trở thành một quy định từ lâu trong y học cổ truyền.
Điều thứ ba còn kỳ lạ hơn nữa, đó chính là những con dao mà chúng ta sử dụng trong nhà bếp hàng ngày
Điều thứ ba còn đáng chú ý hơn, đó là những chiếc dao mà chúng ta thường sử dụng trong nhà bếp hàng ngày. Mặc dù mỗi người đều có một chiếc dao bị hỏng trong cuộc sống hàng ngày, nhưng vẫn có lý do khiến việc mượn dao không được chấp nhận.
Lý do chính liên quan trực tiếp đến trình độ phát triển kinh tế và công nghệ trong thời cổ đại. So với công nghệ hiện đại, công nghệ trong quá khứ khác biệt rất lớn. Người xưa chủ yếu chỉ thành thạo trong việc nấu chảy sắt và luyện chế các kim loại khác để đáp ứng nhu cầu hàng ngày của cuộc sống. Điều này làm cho việc sản xuất dụng cụ bằng sắt trở nên khó khăn và không linh hoạt.
Do đó, dao tự nhiên trở thành một vật dụng quan trọng nhưng lại hiếm có và đắt đỏ. Mặc dù có thể tìm thợ rèn trong vòng mười dặm ở tám thôn, nhưng mỗi chiếc dao cần một thời gian để chế tạo, và trong mỗi nhà, thường chỉ có một chiếc dao duy nhất. Cho nên, việc cho người khác mượn dao có thể khiến gia đình không còn dụng cụ để sử dụng.
Hơn nữa, mỗi chiếc dao trong gia đình thường được đánh dấu riêng biệt để tránh việc nhầm lẫn hoặc mất mát. Nếu một người mượn dao và sử dụng nó vào mục đích bất hợp pháp, việc này có thể gây ra rắc rối pháp lý không cần thiết và thậm chí đe dọa tính mạng. Do đó, để đảm bảo an toàn, các vật dụng nguy hiểm và quý giá như dao thường không được phép mượn một cách ngẫu nhiên.
Theo Thời báo Văn học Nghệ thuật