Tối hôm trước cô bạn thân gọi điện rủ đi mua hàng sale off. Sắp vào thu nên hàng hè đồng loạt giảm giá, tranh thủ mua, dùng không hết thì để dành đến sang năm. Phụ nữ mà, rẻ được một đồng cũng thấy mừng.
Sáng dậy tỉ tê với chồng, nhờ chồng trông con hộ. Vừa nghe, chồng đã nổi cáu:
- Em xem tủ quần áo nhà mình sắp thành cái kho rồi đấy. Đã bảo với em bao nhiêu lần là nên mua lấy vài bộ tử tế, cứ tha ba cái đồ linh tinh về chất đầy tủ mà có cái nào ra hồn đâu.
|
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet.
|
Như một gáo nước lạnh dội vào mặt nhưng không mát mẻ mà lại thấy người nóng rực. Thế là bao nhiêu nỗi niềm dồn ứ bấy lâu cứ tuôn ra: Ai chẳng muốn mặc hàng mốt, hàng hiệu, nhưng vì không có tiền nên mới đi mua đồ hạ giá; nào là cái gì tốt nhất, đẹp nhất dành hết cho chồng con mà chẳng ai biết cho...
Chồng không nói gì, lẳng lặng bỏ ra ngoài. Tủi thân, nước mắt lại trào ra.
Vừa bực vừa giận, trưa mình không thèm nấu cơm nữa. Đến giờ, bếp vẫn nguội lạnh, tưởng chồng sẽ giục như mọi khi, không ngờ chồng đứng lên đi về phía chiếc nồi cơm điện. Một lúc sau, đã nghe mùi trứng rán thơm phức.
Chồng dọn cơm, gọi ra ăn, đành phải ngồi vào bàn. Con gái sau khi chén hết bát bột đã lăn ra ngủ. Mâm cơm chỉ có hai vợ chồng mà chẳng ai nói với ai câu nào. Rồi đột nhiên chồng gắp miếng trứng dày nhất đặt vào bát vợ:
- Là anh nghĩ cho em thôi. Cứ mỗi lần có việc phải đi đâu, y như là em cứ tìm loạn cả lên vì không có lấy một bộ quần áo tử tế. Em tính xem, thay vì mua nhiều mình cứ mua lấy vài ba bộ cho chuẩn, cũng ngần ấy tiền. Mặc đồ đẹp mình cũng thấy tự tin hơn. Đồ hạ giá nhiều khi rẻ được một đồng nhưng nếu không tinh, không khéo lại vớ phải hàng lỗi về có mặc được đâu.
Mắt mình rơm rớm khi hiểu ra những điều chồng muốn nói.
Ừ, cũng có lý!
Theo Phụ Nữ Online