Trò chuyện với PV, Thảo nhớ lại, ngày 13.4 tàu xuất phát từ ga Sài Gòn đi Hà Nội. Lúc 4h45 rạng sáng 14.4, tàu dừng lại ở ga Đồng Hới, tỉnh Quảng Bình để đón trả khách. Sau khi tàu vừa chuyển bánh, Thảo đi các khoang để ổn định hành khách thì bỗng phát hiện tại giường số 36, toa số 6 có một túi vải màu đỏ.
|
Nữ nhân viên Ngô Thùy Thạch Thảo – người nhặt và trả lại túi tiền cho vị khách người Anh. |
Kiểm tra trong túi, Thảo phát hiện trong túi có 7 triệu 400 nghìn đồng và một số giấy tờ tùy thân của hành khách nước ngoài.
Phán đoán hành khách do vội nên bỏ quên túi trên tàu, Thảo ngay lập tức trình báo với Trưởng tàu khách SE8, sau đó cùng bảo vệ tàu lập biên bản, ghi nhận số tiền và giấy tờ trong túi của khách bỏ quên.
Hành khách bỏ quên chiếc túi ngay sau đó được xác định là ông Berber, SN 1992, quốc tịch Anh.
Rất may là ngay sau đó, tàu đã liên lạc được với ông Berber. Khỏi phải nói ông Berber đã vui mừng thế nào. Ông này đã ủy quyền cho khách vận ở ga Đồng Hới nhận lại chiếc túi vào ngày 15.4. Vị khách ngoại quốc này đã đến ga Đồng Hới để nhận, đồng thời gửi lời cảm ơn đến chị Thảo cũng như ngành đường sắt Việt Nam.
“Đây không phải lần đầu mình nhặt được của rơi. Mình được ba mẹ dạy, đói cho sạch, rách cho thơm, dù nghèo nhưng không được tham. Những thứ không phải của mình thì không nên lấy. Mình nghĩ mình rơi 1.000 đồng còn thấy xót, huống hồ rơi ngần nấy tiền”, Thảo tâm sự.
Chia sẻ thêm về nghề với chúng tôi, Thạch Thảo (SN 1981) cho biết cô quê ở Bình Thuận. Thảo kể, lúc còn là học sinh cấp 3, nhà nghèo không có xe đạp, từ nhà tới trường là quãng đường dài tới 12km nên cô và các bạn quyết định chọn đi bằng tàu hỏa theo một cách khác biệt.
“Ngày đó không có tiền nên mình và các bạn phải đi tàu… chui”, Thảo cười. “Rất may là các anh chị soát vé tàu biết hoàn cảnh bọn mình là học sinh khó khăn nên không đuổi xuống. Đó chính là những ấn tượng đầu tiên của mình với những chuyến tàu nói riêng và ngành đường sắt. Sau này khi có cơ hội, mình đã lập tức chọn gắn bó với nghề tiếp viên trên tàu hỏa”, Thảo bồi hồi nhớ lại những kỷ niệm thời mới vào nghề.
Cũng vì mê nghề, mê các chuyến tàu, Thảo từng có hai mối tình sâu đậm nhưng khi chuẩn bị tiến tới hôn nhân lại đổ vỡ. Thảo bảo là vì bạn trai muốn chị thôi công việc hiện tại để chăm lo cho gia đình, không muốn chị phải đi nhiều. Còn Thảo thì quyết tâm chọn nghề.
“Mình theo tàu xen kẽ 4 ngày làm, 4 ngày nghỉ. Mình yêu nghề, yêu những chuyến tàu. Nói thật, xa tàu ít hôm mình lại nhớ như nhớ người yêu vậy” – Thảo tâm sự.
Chính vì đam mê nghề mà năm 2013, khi mới bước chân lên làm việc trên tàu, thu nhập chỉ 1,2 triệu đồng/tháng, Thảo vẫn chấp nhận. Bây giờ, dù thu nhập được 6 triệu đồng/tháng nhưng cuộc sống của Thảo vẫn rất khó khăn do còn phải chăm lo cho mẹ đã hơn 70 tuổi, thường xuyên đau ốm.