Sau khi bị HĐXX phúc thẩm TAND tỉnh Gia Lai tuyên bác kháng cáo và quyết định y án sơ thẩm 5 năm 1 tháng 2 ngày tù về tội “Cố ý gây thương tích”, bị cáo Nguyễn Văn Thành (SN 1994, trú tại thôn Tân Lập, thị trấn Chư Sê, huyện Chư Sê, Gia Lai) đã tiếp tục kêu oan vì cho rằng mình không đánh bị hại; việc kết tội bị cáo không phù hợp với lời khai nhân chứng và các chứng cứ khác...
Từ vụ ẩu đả trong đêm
Khoảng 22 giờ 30 phút ngày 7/2/2013, sau khi dự sinh nhật xong, Nguyễn Minh Hoàng (SN 1992) điều khiển xe mô tô chở Thành về nhà ở thôn Tân Lập, thị trấn Chư Sê, huyện Chư Sê (Gia Lai). Khi đi ngang qua cổng nhà ông Nguyễn Đức Quyền (cùng thôn Tân Lập), Thành thấy chị Nguyễn Thị Loan (SN 1990, con ông Quyền) và anh Võ Đức Hòa (SN 1987) đang ngồi chơi dưới gốc cây bên lề đường liền nói với Hoàng: "Anh Hoàng dừng xe lại, hình như thằng đó hồi trước đánh em".
|
Bị cáo Nguyễn Văn Thành tại phiên tòa phúc thẩm ngày 6/7/2017. |
Khi Hoàng dừng xe, Thành liền xuống xe rồi chạy tới chỗ anh Hòa dùng chân đạp vào lưng làm anh này ngã ra lề đường. Ngay lúc đó, Hoàng lao vào dùng tay, chân đánh anh Hòa. Thấy thế, chị Loan la lên: "Ba mẹ ơi thằng Thành đánh anh Hòa". Ông Quyền cùng vợ là Nguyễn Thị Oanh và con trai là Nguyễn Đức Thiên Thành lập tức từ trong nhà chạy ra. Ông Quyền chạy vào cầm tay kéo Thành ra, còn Thiên Thành chạy vào ôm Hoàng đẩy ra.
Được can ngăn, anh Hòa đứng dậy phủi bụi. Lúc này, chị Loan đứng cách anh Hòa khoảng 50cm. Sau lưng chị Loan là đống đá chẻ xây dựng. Thành giằng co và tuột khỏi tay ông Quyền rồi chạy đến nhặt miếng ván có kích thước 22x17x2cm xông đến đánh anh Hòa. Anh Hòa liền cúi người xuống né tránh thì theo phản xạ miếng ván trúng miệng làm chị Loan ngã ngửa ra phía sau. Thấy chị Loan ngã, Thiên Thành chạy đến đỡ và dìu chị Loan vào nhà ông Quyền. Thành và Hoàng tiếp tục đánh nhau với anh Hòa. Được bà con lối xóm ra can ngăn, Thành và Hoàng bỏ về.
Những mâu thuẫn chưa được làm rõ
Chị Loan khai: "Thành dùng vật cứng gì tôi không xác định được đập vào miệng của tôi... Lúc này, tôi bị ngất và không biết gì, khi tỉnh dậy thì thấy tôi đang ở bệnh viện và bị gẫy 11 chiếc răng". Trái ngược với lời khai của chị Loan, anh Hòa khai: "Sau khi rửa mặt xong, tôi vào nhà thì thấy Loan và em gái của Loan đang đứng bên cạnh tủ. Loan đứng soi gương, lúc này tôi thấy Loan khóc, tay thì bịt miệng lại... Tôi nói: "lấy tay ra anh xem". Khi Loan lấy tay ra, tôi thấy miệng của Loan đầy máu. Loan ngồi khóc khoảng 10 phút thì Thành và em gái chở Loan đi bệnh viện" (trích Báo cáo do Trung tá Đặng Văn Hiệp - Trưởng Công an thị trấn Chư Sê ký ngày 23/2/2013).
Trong khi đó, Kết luận số 99 ngày 21/3/2013 của Tổ chức giám định Pháp y tỉnh Gia Lai nêu rõ: Chị Loan mất 5 răng hàm trên và 3 răng hàm dưới tổn hại 16% sức khỏe, một vết sẹo đỉnh đầu tổn hại 2% sức khỏe.
Ngày 24/7/2014, CQĐT Công an huyện Chư Sê tổ chức đối chất giữa chị Loan và những nhân chứng gồm ông Phan Văn Khương, ông Ngô Kim Hạ và bà Nguyễn Thị Hồng. Kết quả chỉ có bà Hồng nhìn thấy ở hiện trường có một tấm ván cốt pha nằm trên lề đường đất trước cổng nhà ông Hạ (Theo Kết luận điều tra bổ sung do Đại tá Võ Đình Bính - Thủ trưởng Cơ quan CSĐT Công an huyện Chư Sê ký ngày 20/8/2014). Tuy nhiên, "miếng ván tại hiện trường sau khi gây án, Công an thị trấn Chư Sê đã tiến hành truy tìm nhưng không thu hồi được"(theo Bản kết luận điều tra số 17 do Trung tá Ngô Gia Cường - Phó Thủ trưởng Cơ quan CSĐT Công an huyện Chư Sê ký ngày 5/1/2016).
Tại các phiên tòa, bị cáo đều khẳng định, chị Loan đứng ngay bên đống đá chẻ xây dựng, cách anh Hòa khoảng 100cm. Khi ẩu đả, chị Loan đã ngã sấp vào đống đá dẫn đến gãy hàng loạt chiếc răng. Đống đá chẻ này đã được bên bị hại chuyển ngay trong đêm để phi tang.
Trái ngược với những lời khẳng định nêu trên, các cơ quan tố tụng cho rằng: Chị Loan đứng phía sau lưng anh Hòa khoảng 50cm. "Chị Loan bị đánh trúng gãy nhiều răng, đồng thời ngã ngửa ra phía sau bị 1 vết thương ở đỉnh đầu...".
Trong khi bị cáo một mực không thừa nhận hành vi dùng miếng ván đánh bị hại, các nhân chứng không ai thấy bị cáo đánh bị hại, các vật chứng là miếng ván và nhiều chiếc răng của chị Loan chưa tìm thấy (Công an huyện Chư Sê chỉ thu giữ 4 chiếc răng mà gia đình bị hại tự giao nộp, chưa giám định có phải là răng thật của chị Loan hay không)... thì các cơ quan tiến hành tố tụng đã quy kết Thành về tội “Cố ý gây thương tích” (theo Điều 104 BLHS).
Ngày 12/2/2015, TAND huyện Chư Sê mở phiên tòa xét xử sơ thẩm và tuyên phạt Thành 5 năm 1 tháng 2 ngày tù về tội “Cố ý gây thương tích” và buộc phải bồi thường cho chị Loan hơn 176 triệu đồng...
Sau khi Thành có đơn kháng cáo kêu oan, TAND tỉnh Gia Lai đã mở phiên tòa phúc thẩm và tuyên hủy toàn bộ Bản án số 07 của TAND huyện Chư Sê, giao hồ sơ để cấp sơ thẩm điều tra bổ sung. Tuy nhiên, sau thời gian điều tra bổ sung, CQĐT vẫn không thể thu thập thêm được chứng cứ quan trọng.
Ngày 19/7/2016, TAND huyện Chư Sê mở phiên tòa sơ thẩm (lần 2) và vẫn quyết định mức án đối với bị cáo Thành như lần trước. Thành tiếp tục kháng cáo.
Ngày 6/7 vừa qua, TAND tỉnh Gia Lai đã mở phiên tòa phúc thẩm (lần 2) và quyết định không chấp nhận kháng cáo của bị cáo Thành, giữ nguyên Bản án sơ thẩm số 42 của TAND huyện Chư Sê.
Theo Hoàng Cư/Báo Pháp Luật