Chào mọi người, đây là lần đầu tiên tôi viết những dòng tâm sự thầm kín của mình ra để mong nhận được những lời chia sẻ, động viên từ mọi người. Tôi không thể ngờ rằng, rồi có ngày cuộc đời tôi lại thảm bại như bây giờ.
Chỉ còn vài tuần nữa là tôi và vợ ra tòa, chấm dứt cuộc sống gia đình tồn tại gần một thập kỷ. Nguyên nhân là tôi phát hiện vợ tôi ngoại tình, cô ta đã lén lút qua lại với một người đàn ông khác được gần 6 tháng nay.
Trước đó, khi về sống chung một nhà, tôi và vợ tôi cũng trải qua những ngày tháng yêu thương mặn nồng. Cô ấy là tình đầu của tôi, xinh đẹp, dịu dàng và đa cảm. Cô ấy đẹp vẻ mong manh, trong sáng, tóc đen dài và làn da trắng. Đôi mắt tròn, long lanh có thể khiến bất cứ người đàn ông nào mê muội. Thế nhưng tôi đâu ngờ, đằng sau vẻ mong manh, ngây thơ đó là một người đàn bà lẳng lơ.
|
Thế nhưng tôi đâu ngờ, đằng sau vẻ mong manh, ngây thơ đó là một người đàn bà lẳng lơ. Ảnh minh họa. |
Cuộc sống sau hôn nhân của chúng tôi khá hạnh phúc. Dù mới đầu gặp khá nhiều khó khăn nhưng rồi chúng tôi vẫn có thể vượt qua hết. Vậy mà chỉ vì tính lẳng lơ, thích được khen đẹp, thích những món quà sang mà vợ tôi bán mình cho một gã đàn ông bằng tuổi cha mình.
Khi phát hiện ra sự thật sau bao ngày nghi ngờ, theo dõi, tim tôi đau nhói. Con mới được 5 tuổi, mẹ đã có thể cặp kè với người đàn ông khác. Nỗi nhục nhã của một người đàn ông bị “cắm sừng” khiến tôi không thể nào tha thứ và quyết định ly hôn. Dù tôi biết quyết định của mình đồng nghĩa con sẽ không được sống trong một mái ấm đủ đầy cha mẹ, vợ chồng không còn nhìn mặt nhau.
Khi chìa đơn ly hôn, vợ tôi không chịu ký, vì vậy mà tôi buộc lòng phải đơn phương làm thủ tục rồi chuyển ra ngoài sống.
Kể ra tôi cũng là một người đàn ông không đến nỗi nào nên thời gian sống ly thân đã có nhiều người con gái chưa chồng để ý và muốn tiến tới. Thế nhưng tôi xác định là mình cần một khoảng thời gian, có thể là vài năm để ổn định tâm lý trước khi tiếp tục cuộc sống mới. Với tôi, gia đình là nơi mình phải thực sự yêu thương và đặt trọn trách nhiệm chứ không thể sống một chốn mà tâm hồn để hai nơi được.
Cuộc sống ly thân quả thực không dễ dàng chút nào. Đều là độc thân nhưng trước khi lấy vợ, cuộc sống của tôi đầy cảm hứng, tự do, phóng khoáng, mơ mộng bao nhiêu thì nay lại thảm hại bấy nhiêu.
Đêm nào nằm ngủ tôi cũng suy nghĩ vừa luyến tiếc, vừa uất hận, cay đắng... dồn nén không thể nào ngủ được. Trằn trọc lăn qua lăn lại biết bao nhiêu lần rồi lại đi ra đi vào, hút hết điếu này đến điếu khác, không thể đọc sách, chơi cờ, xem phim... Chỉ thỉnh thoảng có chuyến đi chơi xa cùng cơ quan, tâm trạng tôi mới nhẹ nhàng hơn chút ít.
Rồi tôi làm cật lực, ngày nào cũng tìm việc cho bận rộn, không cho mình được nghỉ ngơi để không còn thời gian suy nghĩ và quên đi đau khổ hiện tại. Thế nhưng, một ngày làm việc cũng hết, tôi rời khỏi công ty khi người ta đã lên đèn đi ngủ, mệt mỏi lê bước về nhà và cơn ác mông buổi tối lại bắt đầu.
Ăn cơm xong ở nhà hàng, tôi đi uống cà phê một mình hoặc lang thang thất thểu qua từng khu phố đông đúc mong xua đi cảm giác cô đơn. Có lần, ngồi ăn bát phở cạnh những gia đình cười nói cùng con nhỏ, tôi cay đắng so sánh với những bữa cơm vợ nấu.
Luyến tiếc, đau khổ nhưng không thể cứu vãn cuộc hôn nhân này. Chỉ còn vài tuần nữa là chúng tôi chính thức không còn một mối dây ràng buộc nào nữa. Tôi biết vợ tôi cũng rất hối hận sau những sai trái của mình. Nhưng tôi không thể nào buông bỏ cảm giác nhục nhã khi bị phản bội.
Có lẽ tôi sẽ phải sống với cảm giác này cho đến vài năm sau nữa, điều này quả thật quá khó khăn. Đã ai rơi vào hoàn cảnh như tôi chưa? Tôi rất mong nhận được những lời chia sẻ và tư vấn của mọi người.
>>> Mời quý độc giả xem video hài hước về ngoại tình (nguồn Youtube):
Theo Người Đưa Tin