“Em ơi, chị xin em, xin em trả lại anh ấy cho chị và con. Chị không thể mất người chồng tuyệt vời như thế, con chị không thể mất người bố mẫu mực nhường ấy… Anh ấy đã yêu thương và đối xử tốt với chị biết bao nhiêu, đã lo lắng cho con trai vô cùng… Anh ấy rõ ràng không yêu em, anh ấy chỉ thương hại em, áy náy với tình yêu của em dành cho anh ấy mà thôi… Em không xứng với anh ấy, em hiểu không?”, nghe những lời vợ của người tình nói, nàng vừa tự hào vừa tức giận.
Tất nhiên, tự hào vì mình đã yêu đúng người, hi sinh cho đúng đối tượng. Làm người thứ ba tưởng mà dễ chắc? Phải dũng cảm và kiên trì lắm đấy. Nếu đặt niềm tin nhầm cho gã đàn ông không ra gì thì thật tiếc hận cả đời. Chàng có giá lắm nhé, tuyệt lắm, vợ chàng còn đang hận đời vì không giữ nổi chàng cho riêng mình kia.
À mà chị ta dám nói chàng không yêu nàng, nàng không xứng với chàng ư? Thật khinh người quá đáng! Để rồi xem ai sẽ là người nắm chặt trái tim chàng, ai mới sánh đôi chàng đến cuối con đường? Mấy lời nói đó của vợ chàng không nghi ngờ gì đã thành công kích thích ý chí chiến đấu sục sôi trong lòng nàng.
Lên facebook, lại thấy vợ chàng đăng một bài diễn văn dài dằng dặc, kể về những kỉ niệm tốt đẹp đã qua giữa 2 người họ. Chàng từng tốt ra sao, hiện tại vẫn yêu vợ thương con thế nào, là một người đàn ông chưa khi nào phụ lòng tin yêu của vợ. Kể cả khi có trót yếu lòng “say nắng” người phụ nữ khác bên ngoài, về tới nhà chàng vẫn chưa một lần nặng lời với vợ. Vợ chàng đồng thời bày tỏ niềm tin chắc thắng, khẳng định chàng sẽ nhanh chóng quay về bên vợ con, “cơn gió lạ” sáo rỗng kia chẳng thể níu chân chàng được lâu đâu.
|
Ảnh minh họa. |
Nàng đọc được mà giận điên người, vợ chàng thật giỏi nhìn người khác bằng nửa con mắt. Nếu chị ta thật sự còn sức hấp dẫn với chàng, sao chàng có thể ngả vào vòng tay nàng? Nàng mới là tình yêu đích thực của chàng, còn chàng đối với chị ta chỉ còn vương chút nghĩa mà thôi!
Giận hờn, nàng gọi điện cho chàng nũng nịu. Chàng chạy vội tới, khoe với nàng con “bốn bánh” vừa tậu còn chưa lắp biển. “Để anh chở em đi cho khỏi mưa nắng”, chàng cười ấm áp khiến trái tim nàng rung lên từng hồi. Sau đó, để dỗ dành nàng, chàng đưa nàng đi ăn nơi nhà hàng sang trọng, và mua sắm cho nàng không ít đồ. Chàng thậm chí còn nhỡ miệng kể: “Chỗ đồ này nhằm nhò gì so với mỗi lần anh mua cho vợ…”. Từ lúc quen nhau, chàng cũng hay tặng cho nàng món này món nọ, nhưng chưa lần nào hậu hĩnh thế này. Nói thế để biết, làm vợ chàng sướng thế nào, chẳng phải chị ta đang bằng mọi cách cũng phải giữ chặt lấy chàng không buông đó sao!
Đêm ấy, chàng ở lại cùng nàng. Trong lúc mặn nồng, chàng ghé vào tai nàng thủ thỉ: “Sinh cho anh một đứa con, được không? Nếu không có thì thúc ép, anh sợ cô ấy không đồng ý ly hôn, mà lòng anh cũng chưa hạ được quyết tâm…”. Sự khiêu khích thời gian gần đây của vợ chàng, cùng với việc kiểm định chàng đích thực là một người chồng lý tưởng, nàng gật đầu cái rụp. Chứ dự định ban đầu của nàng chưa hề có việc chiếm chàng làm của riêng, chỉ là trong lúc buồn nảy ra ý muốn chơi bời chút thôi, mà qua lại với đàn ông có vợ, vừa được chiều vừa kích thích lạ kì.
Nhờ sự tích cực của chàng, nàng nhanh chóng mang thai. Vợ chàng biết chuyện thì mặt cắt không còn giọt máu. Nhất là khi chàng đưa đơn ly hôn ra, chị ta lập tức ngất xỉu phải vào viện cấp cứu. Nàng cười thầm, bây giờ thì biết ai là kẻ chiến thắng chưa?
Nhùng nhằng mãi cuối cùng chị ta cũng buộc phải kí vào đơn. Ngay sau cái ngày nhận phán quyết của tòa, chàng hớn hở kéo nàng đi đăng kí, rồi về bảo bố mẹ lập tức xem ngày tốt. Nàng ngất ngây trong men say hạnh phúc, trong đầu mơ tưởng về một đám cưới cổ tích, nơi đó nàng được hóa thân thành nàng công chúa xinh đẹp.
Nhưng mọi mộng tưởng của nàng tan thành mây khói khi chàng ỉu xìu nói: “Vì anh cưới lần 2 nên bố mẹ không cho làm rình rang, đành thiệt thòi cho em vậy”. Nàng giẫy nẩy lên, trần đời có chuyện nào nực cười như thế? Đầy người cưới lần 3 vẫn long trọng như thường kìa! Không thuyết phục được chàng, nàng đến tận nơi gặp bố mẹ chồng để hỏi cho ra nhẽ thì mẹ chàng thở dài: “Lần mấy không quan trọng, quan trọng là nó còn đang nợ cả đống kia kìa! Bây giờ muốn làm sang chỉ có đi vay, về sau 2 đứa trả được không?”.
“Cái gì?”, nàng hét lên. Rồi từ mẹ chàng, nàng mới được biết, thì ra chàng thích bài bạc, nợ nần chồng chất, tiền làm ra toàn đắp vào bản thân, chẳng lo gì cho vợ con, nên nhìn qua chàng tưởng “ngon lành” lắm. Vợ chàng chán chàng muốn bỏ từ lâu rồi mà chưa kiếm được lí do, vừa hay chàng ngoại tình, vợ chàng liền lập kế hoạch “chuyển nhượng” cho nàng. Ô tô kia là vợ chàng mượn bà con chàng đi, tiền sắm sửa cho nàng cũng là vợ chàng đưa, cộng thêm thái độ khích bác của chị ta, tất cả khiến nàng hiểu nhầm về con người chàng, đồng thời kích thích sự hiếu thắng trong nàng.
Đồng minh của chị ta trong mưu kế này không ai khác chính là chàng. Đối với chàng vợ nào chẳng là vợ, vợ trẻ chẳng hơn vợ già, đúng không? Hơn nữa, chị ta đã ngấy chàng tới tận cổ, coi chàng chẳng ra gì, biết đâu vợ mới lại thương xót, yêu quý chàng hơn thì sao? Bảo sao chàng vội vã kéo nàng đi đăng kí kết hôn như vậy.
“Giờ 2 đứa chưa cưới nhưng đã là vợ chồng hợp pháp, sớm muộn gì con cũng biết, mẹ nói trước cho con đỡ bất ngờ”, mẹ chồng nói xong thì quay người đi, để lại nàng chả khác hóa đá. Vậy ra từ đầu đến cuối nàng toàn bị chị ta – vợ cũ của chàng chơi xỏ! Thật quá đáng, nàng đã ngỡ mình “hốt” được hàng hiếm, nào ngờ lại là “phế thải”!
Theo Ttvn.vn