Chúng tôi yêu nhau được hơn hai năm rồi. Tôi đã từng nghĩ rằng tình yêu của chúng tôi là định mệnh khi chúng tôi gặp nhau trong lúc cả hai đều thất tình. Chúng tôi làm bạn rồi thành người yêu, trải qua cả ngọt ngào lẫn đắng cay, trắc trở, cuối cùng vẫn lựa chọn ở bên nhau.
Đều là người đã trưởng thành, va chạm xã hội nhiều, tiếp xúc với nhiều nền văn hóa khác nhau nên tư tưởng của chúng tôi có phần thoải mái trong chuyện kết hôn, sinh con. Vì vậy chúng tôi dọn về sống thử với nhau trước khi kết hôn cách đây 1 năm.
Sau lần quên uống thuốc tránh thai thì tôi phát hiện mình mang bầu. Điều đó không làm tôi bị sốc, trái lại tôi hạnh phúc với thiên chức được làm mẹ, được dõi theo một sinh linh đang lớn dần trong bụng.
Hôm ấy tôi cố tình nấu một bữa tối thịnh soạn và nhắn bạn trai về sớm để thông báo với anh tin mừng này.
Thế nhưng, Kiên - người yêu tôi tỏ một thái độ khiến tôi hụt hẫng vô cùng. Tôi cứ nghĩ anh sẽ mừng lắm vì trước đó có lần chính anh còn thủ thỉ với tôi mong ước sớm có có con để được làm bố. Vậy mà sau khi tôi thông báo thử que thử thai lên hai vạch thì anh bần thần, ngẩn ngơ sau đó kiếm cớ bận để ra khỏi nhà ngay.
Sau đó, anh nói sẽ không quay về căn nhà chúng tôi cùng thuê một thời gian để suy nghĩ nghiêm túc về chuyện của chúng tôi. Đọc tin nhắn của Kiên tôi chỉ nhếch mép cười mà không trả lời lại.
|
Ảnh minh họa |
Hai ngày sau anh về nhà và thuyết phục tôi bỏ cái thai vì anh đang tập trung để lên chức trưởng phòng, không thể kết hôn ngay.
Tôi tức giận, xong lại sợ viễn cảnh bị anh bỏ rơi tôi sẽ phải đối diện với gia đình, bạn bè thế nào.... Tôi nài nỉ anh hãy thương lấy đứa nhỏ tội nghiệp. Có lẽ thấy tôi quá đau lòng, anh bảo sẽ về thưa chuyện với bố mẹ để làm đám cưới.
Thế nhưng, hơn 2 tháng trôi qua, cái thai trong bụng tôi đã được 4 tháng mà anh vẫn không chịu dắt tôi về ra mắt cũng như nói về kế hoạch tổ chức hôn lễ. Tôi liên tục thúc giục nhưng anh vẫn thoái thác với những lý do như bận dự án, bận đi công tác....
Mệt mỏi vì chờ đợi và cũng nhìn thấy sự vô trách nhiệm của Kiên với cái thai đang lớn dần trong bụng, tôi quyết định tìm đến dịch vụ tổ chức đám cưới giả. Họ sẽ tìm cho tôi một chú rể, bố mẹ chồng và cả phái đoàn nhà trai đến nhà tôi xin cưới và đón dâu đúng theo tục lệ ở quê tôi.
Tôi làm điều này là để bố mẹ không phải xấu hổ vì tôi, rồi sau đó tôi sẽ tìm một lúc nào đó nói hết sự thật.
Sau khi chi tiền cho nhóm người làm đám cưới giả, tôi lặng lẽ về nhà dọn dẹp hết đồ đạc và ra khỏi căn nhà đang ở cùng Kiên. Trước khi đi, tôi để lại tờ giấy nhắn rằng kể từ giờ phút này đứa nhỏ sẽ là con của riêng tôi, sẽ mang họ của tôi, ngày anh lên chức trưởng phòng cả thế giới sẽ biết anh là thằng đàn ông tồi tệ thế nào.... Tôi cũng chặn mọi liên lạc với Kiên.
Nhận được tối hậu thư của tôi, Kiên chạy khắp nơi tìm tôi nhưng không thấy. Hết cách, anh tìm về quê tôi rồi gặp tôi và nói hãy tha thứ cho anh, từ nay anh hứa sẽ yêu thương và chăm lo cho mẹ con tôi. Còn về chuyện đám cưới, anh xin tôi hãy dừng đám cưới giả, anh hứa sẽ cho tôi một đám cưới đàng hoàng.
Tôi có nên tin lời người đàn ông này thêm lần nữa không?
Theo Bạn đọc Hà My/Infonet