Bật khóc nức nở khi lật giở cuốn nhật ký vợ giấu trong gối

Google News

Càng đọc cuốn nhật ký chi tiêu của vợ, tôi càng thấy giận mình và ân hận lắm. Tôi bật khóc như một đứa trẻ giữa căn nhà vắng người.

Chào độc giả của mục tâm sự, khi viết những dòng chữ này tôi đang trong tâm trạng ân hận vô cùng. Tôi đã là người đàn ông tồi, chà đạp lên lòng tốt của vợ bao lâu nay mà không hề hay biết.
Tôi năm nay 38 tuổi, đã kết hôn được 10 năm và có hai con gái. Lâu nay, vợ chồng tôi vẫn được hàng xóm và người quen ví như một cặp đũa lệch. Theo như lời lý giải của mọi người, bao nhiêu tinh hoa dồn hết cả vào tôi từ dáng vẻ, diện mạo bên ngoài cho đến sự khôn ngoan, hiểu đời. Còn vợ tôi vừa xấu, vừa ngờ nghệch lại ít học.
Nhiều người vẫn không hiểu tại sao một kỹ sư công nghệ thông tin đường đường học thức như tôi lại đi lấy một người chưa học hết cấp 3 làm vợ. Và hàng sáng, khi nhìn thấy tôi bảnh bao sơ mi quần tây đi làm, còn cô ấy lếch thếch ôm bộ đồ bán hàng ra vỉa hè đường, hàng xóm không khỏi hiếu kỳ.
Bat khoc nuc no khi lat gio cuon nhat ky vo giau trong goi
Càng đọc cuốn nhật ký chi tiêu của vợ, tôi càng thấy giận mình và ân hận lắm. Tôi bật khóc như một đứa trẻ giữa căn nhà vắng người. Ảnh minh họa. 
Tôi không phải là người câu nệ chuyện nghề nghiệp này nọ (đây cũng là lý do năm xưa tôi quyết lấy cô ấy chỉ vì cô ấy ngoan, hiền và yêu tôi tha thiết) nên đã vượt qua sự phản đối của gia đình. Tuy nhiên, khi về sống chung tôi mới thấy cuộc sống gia đình quả thật buồn tẻ khi hai vợ chồng không đồng điệu về trình độ.
Tôi với cô ấy không thể bàn luận chung một chủ đề vì trong khi mối quan tâm của tôi là chứng khoán, là khối EU, là chiến sự thế giới thì cô ấy rặc chỉ loay quanh với chuyện đồng rau, mớ cà hay cảnh tranh vợ cướp chồng của mấy nhà hàng xóm. Có bật bộ phim Mỹ lên thì cô ấy cũng chỉ ngồi được 2 phút vì “phim gì mà khó hiểu”.
Nhưng có lẽ chuyện sẽ chẳng có gì đáng than phiền nếu như công việc tôi không gặp khó khăn, lương của tôi giảm còn bằng 1/3 trước đó. Nhà tôi gần như chỉ trông chờ vào lương của tôi nên khi giảm lương, thú thực tôi lo lắm. Vậy nhưng khi nghe tin này vợ tôi cứ nhởn nhơ như không. Vẫn ăn ngon như thường, quần áo thì vẫn đổi mới liên tục. Nhiều hôm nhìn vợ hồn nhiên nói cười, tôi thậm chí còn chửi đổng: Đồ đàn bà vô tâm vô tính.
Đặc biệt, một chiều đi làm về thấy cô ấy te tởn bảo vừa mua chiếc máy massage cổ của Hàn Quốc với giá 8 triệu đồng mà tôi thấy lộn ruột. Tiền đóng học cho con giờ còn khó mà cô ấy lại vô tâm vô tính đến mức bỏ ra mua một khoản trời ơi như vậy. Hôm đó, tôi chỉ còn thiếu mỗi cái là không thượng cẳng chân hạ cẳng tay với cô ấy mà thôi, chứ lời lẽ thì không còn từ nào cay độc hơn tôi không dùng với cô ấy.
Sau hôm đó, tôi chính thức cắt giảm tiền đưa hàng tháng cho cô ấy. Tôi chỉ đưa cô ấy 3 triệu như là cách trừng phạt.
Với số tiền ít như vậy, tôi cứ nghĩ rằng cô ấy sẽ phải khốn khổ kêu than nhưng lạ thay vẫn thấy chi tiêu sinh hoạt gia đình đủ đầy, tươm tất và điều này khiến tôi càng điên tiết vì nghĩ rằng cô ấy trước đây đã khai tăng tiền sinh hoạt hàng tháng, giữ quỹ đen nên giờ mới bù vào được chứ quán nước chè của cô ấy thì chắc lắm chỉ đủ tiền gửi hai xe máy ở nhà thôi.
Tôi cứ hậm hực với vợ như vậy, cho đến một ngày cô ấy bị gãy chân phải nằm bất động trong viện một tháng. Trong thời gian đó, khi tự tay phải đi chợ mua đồ, chi tiêu sinh hoạt trong gia đình tôi mới biết chi phí của cả gia đình thật nhiều và tôi đã rơi vào cảnh dở khóc dở cười, chưa đến 2 tuần mà tôi đã tiêu hết bay 5 triệu đồng. Tôi phải nhờ đến khoản tiền chợ 3 triệu đồng mà tôi đưa cô ấy hồi đầu tháng.
Và hôm đó, trong lúc mở gối của vợ để lấy món tiền chợ cô ấy cất trong đó, tôi đã biết đến cuốn nhật ký chi tiêu hàng ngày. Đọc cuốn nhật ký tôi mới biết hóa ra trước nay, tôi chưa bao giờ đưa cho cô ấy đủ tiền đi chợ hàng tháng. Tháng nào nhà tôi cũng tiêu hết 10 triệu, thế mà bao năm nay tôi chỉ cho cô ấy có 6,5 triệu mà thôi, gần đây nữa chỉ còn có 3 triệu.
Để có cuộc sống gia đình tươm tất như vậy, cô ấy đã liên tục phải giật gấu vá vai, cô ấy vay của mấy người bán quán cóc gần nhà, rồi gom đủ tiền bán nước, cô ấy lại trả. Đọc nhật ký chi tiêu tôi cũng mới biết hóa ra quần áo trước nay cô ấy mặc là toàn đồ cũ xin được từ mấy người em họ. Ngay cả đến sách tham khảo, đồ dùng của con cũng có được từ việc cô ấy trao đổi và xin lại của mấy người họ hàng. Hẳn nào, tôi thấy nhà mình toàn đồ nhãn mác nước ngoài. Càng đọc, tôi càng thấy mình quá ư thờ ơ với vợ.
Đặc biệt, tôi còn bất ngờ hơn nữa khi biết rằng chiếc máy massage cổ mà cô ấy mua là hoàn toàn bằng tiền bán chiếc nhẫn hồi môn của mẹ vợ tặng trước lúc mất. Và cô ấy mua là muốn tôi bất ngờ và vui vì trước nay tôi vẫn bị căn bệnh thoái hóa đốt sống cổ hành hạ nên có máy sẽ giúp tôi đỡ đau. Vậy mà trong lúc nóng giận, tôi đã sỉ vả cô ấy bằng những lời lẽ thô tục như vậy chứ.
Càng đọc cuốn nhật ký chi tiêu của vợ, tôi càng thấy giận mình và ân hận lắm. Tôi bật khóc như một đứa trẻ giữa căn nhà vắng người. Tôi viết đôi lời lên đây cho lòng được nhẹ nhàng hơn. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe tâm sự của tôi.
Mời quý độc giả xem video hài hước về ngoại tình (nguồn Youtube):
Theo Người Đưa Tin