Tôi đã làm trong công ty giầy da này cũng 10 năm rồi, công việc hàng ngày của tôi là nhân viên kỹ thuật. Vất vả và áp lực lắm nhưng vì đồng tiền tôi đành phải thích nghi thôi.
Trong khi bạn bè làm cùng thời với tôi chúng nó đều được thăng chức hết cả rồi chỉ có tôi là vẫn dậm chân tại chỗ. Không phải tôi yếu kém về năng lực mà là do tôi hơi thẳng tính thường cãi tay đôi với sếp chẳng biết nịnh bợ sếp bao giờ nên bị sếp rất ghét.
Tôi cũng muốn được sếp cất nhắc lên vị trí cao hơn lắm chứ nhưng cái tính của tôi nó vậy rồi sửa sao nổi. Nhiều lúc tôi tự khuyên mình thôi an phận cho thanh thản chứ được lên cao lại đau đầu nhức óc.
Nhưng rồi một hôm sếp cho gọi tôi lên mà bảo:
- Hiện tại công ty còn thiếu một vị trí trưởng phòng kỹ thuật, anh thấy em là người chăm chỉ cần cù và có nhiều cải tiến trong sản xuất rất hợp với vị trí này, em thấy thế nào?
- Được anh cất nhắc là niềm hạnh phúc lớn của em, em cảm ơn anh trước nhá.
- Nhưng với một điều kiện chứ chẳng ai cho không ai cái gì bao giờ.
- Điều kiện gì hả anh?
- Ngày mai hãy đi ăn tối với anh được không em?
- Tưởng gì ăn tối là chuyện nhỏ, em chấp nhận ngay.
|
Trước khi thăng chức cho tôi, giám đốc chủ động rủ đi nhà nghỉ với ông ấy (Ảnh minh họa) |
Hôm sau tôi chuẩn bị một bộ váy đẹp lắm để sẵn trong túi chờ buổi tối tan ca sẽ thay và đi nhậu với sếp.
Đúng như lịch hẹn tôi ra xe trước đợi sếp, anh lái xe của sếp hỏi tôi đi đâu, tôi cũng thật thà nói cho anh ta biết mọi chuyện. Nghe xong anh ấy cười có vẻ cay đắng rồi nói:
- Lại một cô gái nữa lọt vào tầm ngắm của sếp rồi.
- Anh nói gì em không hiểu?
- Đi ăn chỉ là mở màn thôi, phần chính đó là đưa em vào nhà nghỉ.
- Có chuyện đó sao.
- Anh đây lái xe cho sếp trên 5 năm rồi nên hiểu tính sếp còn hơn là bản thân mình, em cứ đợi rồi xem.
Nghe anh lái xe cho sếp nói cũng có lý bởi chẳng ai cho không ai cái gì. Tôi thấy bắt đầu run thật sự rồi, tôi bối rối hỏi anh lái xe phải làm sao đây, anh ấy chỉ trả lời gọn lỏn:
- Tùy cơ ứng biến chứ biết sao được.
Suy nghĩ một hồi tôi quyết định lên xe cùng với giám đốc đi ăn, tâm trạng tôi lo lắng xen lẫn rối bời.
Khi ăn xong sếp nói:
- Muốn thăng chức em phải ngủ với anh đêm nay để chứng minh độ trung thành của em, thế được không em.
Tôi biết đây là cơ hội cũng như thử thách nếu tôi vượt được qua thì sau này gia đình mình sẽ có thêm thu nhập. Tôi chấp nhận lời mời của sếp và hỏi nhà nghỉ địa chỉ ở đâu liệu có sạch sẽ không. Sếp cảm thấy rất thích thú và trả lời liền.
Lấy lý do muốn trang điểm một chút tôi vào nhà vệ sinh rồi gọi cho chị vợ của giám đốc nói về chuyện sếp đang muốn đưa tôi vào nhà nghỉ và cầu xin chị cứu giúp nhưng vẫn giữ được vị trí trưởng phòng kỹ thuật. Chị vợ giám đốc liền cảm ơn lên kế hoạch vạch trần bộ mặt của chồng.
Sếp đưa tôi đến nhà nghỉ mà sếp đã nói trước với tôi, chiếc ô tô vừa dừng lại tôi bước xuống thì đúng lúc đấy vợ sếp cùng với 2 người con gái ập đến đánh tôi tới tấp. Mọi người thực ra giơ cao đánh khẽ, chị vợ giám đốc vừa chửi chồng nhăng nhít vừa thẳng tay tát tôi rồi hai người con gái lấy gậy đánh vào chân tôi và họ bảo tôi kêu la đau đớn.
Thấy kế hoạch bị vợ biết được nên sếp hoảng quá vội chui vào xe phóng nhanh để trốn vợ. Khi sếp đã đi khuất thì tôi mới lọ mọ đứng dậy và nghe chị vợ sếp nói:
- Chắc lần này chồng chị sẽ sợ đến già đấy, mà em có bị sao không?
- Cảm ơn chị đã đến kịp thời nếu không em chưa biết phải làm gì nữa.
Sau hôm đó tôi vẫn được thăng chức và là đệ tử đáng tin cậy của vợ sếp.
Theo Người lao động