Tôi đã từng có một cuộc hôn nhân đổ vỡ, nên rất thấu hiểu nỗi bất hạnh của người trong cuộc khi gia đình không còn êm ấm. Tôi chưa bao giờ muốn làm kẻ thứ ba của gia đình người khác, cho đến khi gặp anh. Anh và tôi quen nhau khi anh đã có vợ và hai đứa con gái xinh xắn. Anh là đầu bếp, đi làm từ 8 giờ sáng đến 11 giờ đêm mới về. Cuộc sống của anh chỉ xoay quanh mắm, muối, dầu, … và không có thời gian rãnh rỗi để chơi đùa cùng con cái. Dù biết anh đã có vợ, nhưng tôi vẫn thương anh vô điều kiện.
|
Ảnh minh họa. |
Tôi gặp cô gái trẻ ấy lần đầu tiên khi anh dẫn tôi về quán nhậu mà anh vừa là chủ vừa là đầu bếp. Cô ta rất đẹp, miệng mồm nhanh nhảu nhưng ánh mắt dữ dằn. Chúng tôi chênh nhau 6 tuổi. Có lẽ người ngoài cuộc sẽ không bao giờ hiểu lý do tại sao anh lại bỏ một cô vợ trẻ xinh xắn để ngoại tình với một người đàn bà một đời chồng như tôi. Ngày trước, khi tôi và anh cùng các con anh đi du lịch, cô bé có biết, nhưng chưa bao giờ tìm tôi chì chiết. Tôi may mắn chưa bao giờ bị đánh ghen, dù cô bé và anh chị của cô đều là giang hồ.
Hàng xóm bắt đầu kể cho tôi nghe về câu chuyện của gia đình anh. Năm ấy khi 16 tuổi, cô bé bỏ nhà đến chung sống cùng anh. Ở quê người ta hay gọi đó là “đi theo trai”. Bố mẹ cô tìm mọi cách dẫn con gái về, nhưng họ bất lực. Học xong phổ thông, cô trở thành vợ anh. Tuy thế, cô bé chưa bao giờ phải làm dâu và cũng không hề tôn trọng bố mẹ chồng. Cô rất nhiều lần chửi rủa và dọa đánh mẹ của anh. Rồi hai người có con. Vợ của anh đem đứa con chín tháng tuổi về nhà mẹ đẻ, vứt cháu đó cho ông bà ngoại chăm sóc, còn cô thì đăng ký học Cao đẳng. Cả tháng người mẹ trẻ mới về thăm con một lần. Gần hai năm sau, chán cuộc sống ở trọ thành phố ăn chơi học hành, vợ của anh quay về. Khi nào có anh ở nhà, anh sẽ nấu cơm làm thức ăn cho hai mẹ con. Nếu anh đi làm, vợ của anh sẽ cho con ăn mì gói. Rồi đứa con thứ hai ra đời. Vẫn như trước đây, vợ anh bỏ con cho mẹ cô chăm để lén đi nhậu cùng bạn bè.
Anh chưa từng biết một bữa cơm gia đình do vợ nấu là như thế nào. Khi mọi thứ trở nên không thể chịu đựng nổi, anh có ý định li dị cô vợ trẻ. Lúc đó, cô bé vào nói với mẹ chồng rằng: “Căn nhà tụi con đang sống là tài sản bố mẹ cho anh Th. trước lúc cưới, không phải tài sản chung của vợ chồng con. Nên giờ mẹ cho anh Th. thêm một miếng đất đi, để tụi con bán rồi chia.” Mẹ anh không đồng ý chuyện đó nên cô ấy mãi không chịu ký vào tờ đơn. Vì cần vốn làm ăn, anh bán căn nhà cũ mà anh đang ở, nhưng cũng không chia cho vợ đồng nào, vì đó là tài sản trước khi cưới. Thế là cô bé bảo anh: “Hoặc là anh chia đôi tiền cho tôi, hoặc là anh tự mà nuôi hai đứa con.” Sự lựa chọn của anh luôn là hai đứa con, bởi anh biết vợ anh chưa bao giờ có thể trở thành một người mẹ đúng nghĩa.
Nhìn thẳng vào mặt tôi, vợ anh bảo: “Chị đã giành chồng của em rồi, thì chăm các con của em luôn nhé!” Tuy chỉ là nhân tình của anh, nhưng tôi nghĩ có lẽ mình vẫn còn liêm sỉ hơn con người ấy. Có người mẹ nào trên đời này lại dám giao con mình cho nhân tình của chồng kia chứ. Và hẳn là tôi không hề sai, khi mà không có tôi thì gia đình anh cũng đổ vỡ sẵn rồi. Nhìn các con nhỏ của anh bị bỏ rơi, tự ăn tự chơi, tôi cũng không đành lòng. Vậy nhưng, tôi đã làm ra vẻ rằng mình sẽ không chăm sóc chúng. Thế là, vợ của anh bắt đầu “xuống nước” ngọt nhạt với tôi. Cô bé một tiếng gọi “chị”, hai tiếng “dạ thưa”. Cô còn ra vẻ thân thiết, chở tôi đi mua quần áo, kể cho nghe những món ăn anh thích, những điều gì anh ghét. Rồi vợ anh chở tôi đến trường của các con để giới thiệu. Cô bé cũng dẫn tôi về cả nhà mẹ chồng.
Có lẽ, đây là câu chuyện hài hước khó tin nhất trên đời này. Khi kẻ thứ ba không hề bị mắng nhiếc hay đánh ghen. Một kẻ là nhân tình của người đã có vợ lại được chính người vợ đó giúp đỡ để ra mắt mẹ chồng. Liệu có ai tin được có một người vợ lại “quỳ lụy” nhân tình của chồng để giao con cho “kẻ phá hoại” đó chăm sóc? Dù không nói ra, nhưng cả tôi và gia đình anh đều hiểu, cô bé ấy không muốn những đứa con làm vướng bận cuộc sống tương lai của cô. Rồi những đứa trẻ ấy khi lớn lên sẽ đau lòng thế nào khi biết được chính mẹ chúng đã bỏ rơi mình như vậy. Người vợ, người mẹ 27 tuổi ấy chắc không bao giờ hiểu được rằng: “Thà rằng trẻ con không ra đời còn hơn để chúng sinh ra trong cuộc đời bất hạnh và không mục đích” (H.P.Arubasep).
Thế cho nên là, kể cả có mang danh nghĩa nhân tình, thì tôi cũng chăm sóc cho anh và các con của anh thật tốt.
Theo Ny An/Em Đẹp