Giận nhau chuyện nhà cửa mà Tín không thèm nói với vợ nửa lời. Là đàn ông con trai nhưng anh rất hay giận dỗi linh tinh. Miên – vợ anh thì lại là người nóng tính, cái gì không ưa là nói luôn. Vì thế chuyện vợ chồng Tín cãi vã, to tiếng với nhau như cơm bữa.
Giận nhau là thế, nhưng tối nay bên bà ngoại có giỗ nên 2 vợ chồng Miên phải cố làm hòa đưa nhau về mẹ vợ ăn giỗ. Mẹ vợ mà biết vợ chồng Tín giận nhau bà buồn lắm. Bao năm nay bà vẫn luôn nghĩ con gái mình hạnh phúc, được chồng yêu chiều và 2 đứa không bao giờ to tiếng với nhau. Nhưng đó chỉ là vỏ bọc bên nhau, vợ chồng Tín cố tỏ ra hạnh phúc trước mặt mẹ vợ để bà đỡ trách móc gì thôi.
Lấy chồng cách nhà mẹ đẻ có 7 cây, mà mãi nửa chiều vợ chồng Tín mới đèo nhau sang. Đang đi đến nửa đường thì Tín quay lại nói với vợ về thỏa thuận mới.
- Hôm nay, ăn giỗ nhà mẹ xong tôi có việc phải đi. Chắc phải hơn 12h đêm mới về. Cô tự bắt taxi về nhé.
- Anh đi đâu mà tầm đấy mới về nhà chứ? Hay anh lại hẹn hò với cô nào nên đi tăng hai như vậy. Đừng mơ tôi để anh đi gái nhé.
- Cô ăn nói luyên thuyên gì đấy. Gái gú thì có làm sao , chí ít người ta nhẹ nhàng, xinh đẹp chứ không gào lên như cô. Vợ gì hơi tý là hét, hơi tý là quát chồng. Kiếp trước tôi mắc nợ cô à?
- Anh…lại còn dám thừa nhận mình đi gái à. Hôm nay anh chết với tôi. – Miên véo cạnh sườn chồng một cái thật đau.
Bực trước hành động thiếu tôn trọng chồng của vợ, Tín phanh gấp xe lại khiến Miên bất ngờ ôm chầm lấy chồng. Thấy chồng đang đi lại dừng lại đột ngột như vậy Miên gắt lên.
- Anh làm cái gì vậy?
- Cô xuống đi bộ nhanh, tôi không thể chở cô về nhà ngoại được nữa. Vợ con gì cái kiểu này.
- Anh làm sao đấy? Cả 3 cây nữa mà anh bắt tôi đi bộ về à?
- Cô thích đi bộ thì đi, không bắt taxi ấy. Tôi không chở cô nữa. Tôi thà chở gái đẹp còn hơn chở cô.
Kéo vợ xuống xe, Tín bực tức lên xe phi thẳng mặc kệ tiếng vợ gọi với đằng sau. Đi được chừng 200m, anh nghe thấy tiếng hô hào của mọi ngươi xung quanh có vụ tai nạn. Dừng xe ngoảnh lại xem thế nào, Tín vã mồ hôi hột thấy vợ mình nằm sõng xoài giữa đường. Vội quay đầu xe lại phi thẳng tới chỗ vợ.
Ôm vợ vào lòng, Tín khóc nấc lên. Anh gọi vợ mãi mà Miên không trả lời. Đầu cô chảy rất nhiều máu khiến Tín hoảng hốt vô cùng. 5 phút sau xe cấp cứu đến anh vội theo vợ vào viện ngay. Ngồi trên xe nhìn bác sĩ sơ cứu cho vợ mà anh thấy lạnh hết cả xương sống. Giờ đây anh chỉ ước vợ không sao cả, cô chỉ bị mất chút máu vào viện sẽ tỉnh lại ngay.
Đến viện, đợi ngoài phòng cấp cứu mà Tín lo quá. Anh đi đi lại lại, rồi thi thoảng lại cố ghé vào cửa phòng cấp cứu nhìn vào bên trong. Giá như lúc đó anh không giận dỗi vợ, không đuổi vợ xuống đi bộ thì vợ đâu bị mấy thằng thanh niên kia đâm vào. Lỗi là tại anh, tại anh hết. Giờ Tín phải làm sao để chuộc lại lỗi lầm của mình đây?
|
Vợ ra nông nỗi này tất cả là tại anh, do anh mà ra (ảnh minh họa) |
Ôm mặt cầu nguyện cho vợ không sao cả. Lát sau đèn mổ tắt, Tín lao vội vào hỏi bác sĩ xem tình hình vợ thế nào. Thấy vẻ mặt đượm buồn, áy náy của vị bác sĩ Tín thần người ra như hiểu điều gì.
- Xin lỗi anh. Chúng tôi đã cố hết sức nhưng không thể cứu được chị nhà. Anh vào với chị ấy đi.
Buông thõng bàn tay đang nắm chặt tay bác sĩ như van nài, Tín mặt xanh lét đi thẳng vào trong phòng. Vợ anh đã được người ta phủ khăn trắng kín người. Kéo tấm khăn đó ra mà tay Tín run run, nước mắt rơi cả xuống đó. Nhìn vợ đầu băng bó kín mít, khuôn mặt đau đớn của vợ mà anh đau vô cùng. Vợ ra nông nỗi này tất cả là tại anh, do anh mà ra.
- Vợ ơi! Em tỉnh dậy di, tỉnh dậy để anh thế chỗ em được không? Vì anh, vì hành động ngu ngốc của anh đã hại chết em rồi. Anh là một thằng chồng tồi, một thằng chồng vô liêm sỉ.
Tín cứ trách móc, tự đấm vào ngực mình trước mặt vợ. Anh không thể ngờ rằng cái kết của việc đuổi vợ xuống xe lại thê thảm thế này. Giá như có thể quay ngược thời gian lại anh sẽ không làm điều đó.
Đưa vợ về nhà làm đám tang, Tín cứ ôm linh cữu của vợ không buông. Đến khi hạ huyệt nhìn anh đau đớn, khóc lóc thảm thiết mà mọi người ở đó ai cũng phải xót thương cho vợ chồng anh. Họ chưa có con, 3 năm lấy nhau bây giờ lại phải đau đớn nhìn nửa kia ra đi như thế này.
Sau khi đám tang của vợ kết thúc. Tín giam mình trong phòng ôm ảnh vợ. Anh như một kẻ mất hồn, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến vợ và vợ thôi. Tội lỗi này anh biết làm gì để tạ tội với người đã khuất đây? Chỉ vì một phút vô tâm, nông nổi mà anh phải ân hận, đau đớn cả đời thế này.
Theo Một Thế Giới